Mục lục
Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe mệnh lệnh của Trần An Tiệp, thế tấn công của quân Tần Vương càng trở nên ác liệt hơn.

Ở bên khác, Lý Lăng Duệ cũng ra quyết định y như vậy.

May mắn thay, Kim Phi vừa xuất hiện, nhuệ khí đã được nâng lên, quân Thục liều chết giữ vững phòng tuyến.

Thấy chiến sự đã tạm thời ổn định, Kim Phi lập tức xoay người, quay về chế tạo đạn cho súng trường.

Thực ra sĩ khí của binh lính chính là một loại máu dũng cảm, khi thương vong ngày càng nhiều, đạn dược ngày càng ít, tinh thần của quân Thục sẽ dần sa sút.

Mặc dù Kim Phi luôn ở trong nhà đá làm đạn, nhưng đã bố trí cận vệ chú ý đến chiến trường, nếu thấy tình hình chiến trường có dấu hiệu sụp đổ, cận vệ nhanh chóng đi báo cho Kim Phi biết.

Kim Phi đi lên xem xét tình hình trận chiến, sau đó quay đầu nhìn hướng gió của lá cờ trên cột cờ và vị trí của mặt trời, trong đầu suy nghĩ một lúc, rồi ra dấu cho cận vệ sau lưng.

Một lúc sau, hai luồng khói báo động từ bãi đất trống trên sườn núi bắn lên trời, một đen một đỏ.

“Các huynh đệ, kiên trì giữ vững, tiên sinh đã đốt khói báo động, quân tiếp viện sẽ đến nhanh thôi!”

Dù là quan văn thư hay là chính trị viên họ đều lao ra tiền tuyến để cổ vũ quân Thục.

“Haha, ta nói đúng mà, nhất định sẽ có quân tiếp việnỊ”

“Các huynh đệ, đừng hoảng sợ, chờ quân tiếp viện của chúng ta đến, bọn họ sẽ xong đời!”

“Lão Trương, ngươi phải kiên trì, quân tiếp viện đang tới, chúng ta có thể báo thù cho ca ca ngươi!”

Quân Thục vốn đã kiệt sức, nhìn thấy khói lập tức trở nên hưng phấn.

Nhưng vẻ mặt Trương Lương và Hàn Phong vẫn đầy lo âu như cũ.

Mấy ngày trước thủ hạ của Hàn Phong đã báo cáo về vị trí của quân tiếp viện, theo vị trí lúc đó, cho dù đám người Quan Hạ Nhi không ăn không ngủ, dốc toàn lực đi đường, nhanh nhất cũng phải ngày mốt mới đến được đây.

Trương Lương vẫn luôn phụ trách quân vụ, hiểu rất rõ binh quyền dưới trướng Kim Phi, trừ đám người Quan Hạ Nhi, Kim Phi đã không còn quân tiếp viện nào khác.

Vì vậy cả Trương Lương và Hàn Phong đều cảm thấy Kim Phi đốt khói báo động là để phô trương thanh thế, mục đích là để nâng cao tinh thần.

Theo Trương Lương thấy, biện pháp này căn bản không thể giải quyết được vấn đề gì cả, nhiều nhất cũng chỉ tạm thời trì hoãn mà thôi, sớm hay muộn kẻ địch vẫn sẽ tấn công.

Sự thật đúng như Trương Lương dự đoán, hai đống khói đã cháy hết, cột khói đã hoàn toàn tiêu tán, nhưng ngay cả bóng dáng của quân tiếp viện cũng không thấy đâu.

Lúc này chỉ còn chưa đầy 5.000 quân Thục có thể tiếp tục chiến đấu, cả Đại Tráng và Trần Phượng Chí đều sẵn sàng rút lui bất cứ lúc nào.

Một khi rút lui vào sườn núi, quân Thục sẽ không còn chỗ để rút lui

Trận chiến kéo dài đến giữa buổi chiều, các binh lính nữ của đội súng kíp ở phía Bắc bắt đầu cạn kiệt thuốc nổ, lúc đầu mọi người còn có thể hạ gục từng quân, nhưng sau vài phút, thuốc súng của mọi người đều cạn kiệt.

Bất đắc dĩ, Đại Tráng chỉ có thể phái người đến xin lệnh rút lui, từ Kim Phi và Hàn Phong.

Cho đến bây giờ, ngoại trừ binh lính nữ súng kíp, hầu như toàn bộ quân Thục đều thương tích đầy mình, phải dựa vào đội súng kíp chống đỡ.

Bây giờ thuốc nổ đã dùng hết, súng kíp đã trở thành vật trang trí.

Nếu không có hỏa lực áp chế, quân Thục sẽ không cầm cự được.

Dựa theo tình hình chiến trận trước mắt, Trương Lương chỉ có thể đồng ý cho Đại Tráng rút lui.

Đại Tráng vừa rút lui, phía Bắc sẽ không còn gì che chắn nữa, Trần Phượng Chí ở phía Nam cũng phải rút lui theo Đại Tráng.

Dùng đầu ngón chân suy nghĩ, Trương Lương cũng biết Trần An Tiệp và Lý Lăng Duệ sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, nhất định sẽ thừa dịp đuổi giết.

Trương Lương suy đi nghĩ lại, cuối cùng ra lệnh tử thủ.

Tuy nhiên, điều anh ta không ngờ tới, là thuốc nổ của đội súng kíp ở phía Bắc đã cạn kiệt, trước khi lính truyền lệnh kịp chạy đến tiền tuyến.

Vốn dĩ tiếng súng dày đặc ngày càng thưa thớt, cuối cùng hoàn toàn im lặng.

Các binh lính nữ của đội súng kíp không kịp rút lui đổi người, cũng không có ai có thể thay thế họ, chỉ có thể rút đao

tiếp tục chiến đấu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK