Lý Lăng Duệ vịn bàn, vẻ mặt đầy phức tạp.
Lúc đầu, khi nhận được lệnh điều động của Lý Lăng Hiên, biết được sắp đến năm quyền ở doanh trại quân chinh chiến phía Nam, Lý Lăng Duệ kích động đến mức cả đêm không ngủ.
Hắn biết Lý Lăng Hiên làm như vậy là đang chuẩn bị bồi dưỡng hắn, để hẳn nằm binh quyền.
Sau khi tiếp quản quân chinh chiến phía Nam, Lý Lăng Duệ cũng tràn đầy lòng tin, thề trong lòng sẽ đánh một trận thật đẹp.
Không chỉ vì bản thân, mà cũng vì anh trai hoàng đế của hẳn nữa.
Vì vậy sau khi tiếp nhận quân chỉnh chiến phía Nam, hắn không lập tức phát động tấn công mà tốn rất nhiều công sức để thay những vị trí quan trọng thành người của mình.
Sau khi làm xong chuyện này, Lý Lăng Duệ vẫn chưa ra tay như cũ.
Rất nhiều trợ tá đều cho rằng Lý Lăng Duệ đang đợi cung nỏ hạng nặng và máy bản đá vào vị trí.
Chỉ có người phụ trách tình báo hiểu hẳn nhất biết Lý Lăng Duệ không chỉ đang đợi cung nỏ hạng nặng và máy bản đá mà còn đang đợi Kim Phi.
Vì Kim Phi lớn mạnh thực sự quá nhanh, không tiêu diệt Kim Phi, chỉ tiêu diệt mấy chục ngàn quân Thục đang đối đầu với hắn cũng không ảnh hưởng gì đến căn cơ của Kim Phi.
Vì vậy, lần này Lý Lăng Hiên đã bí mật dặn dò Lý Lăng Duệ, mục tiêu đầu tiên của lần chinh chiến phía Nam này là tiêu diệt Kim Phi.
Nhưng điều Lý Lăng Duệ không ngờ đến là hẳn vẫn chưa đến doanh trại chinh chiến phía Nam thì Kim Phi đã đến thành Du Quan.
Điều này khiến cho Lý Lăng Duệ đột nhiên không biết phải làm gì.
Hản cũng không thể đuổi đến thành Du Quan giết Kim Phi phải không?
Không nói đến hắn có cái gan làm việc này hay không, hắn cũng không đuổi kịp.
Vì vậy Lý Lăng Duệ vẫn luôn gây áp lực cho quân Thục, nhưng vẫn chưa hành động.
Bằng không, hẳn sợ mình vừa ra lệnh thì quân chinh chiến phía Nam đã diệt quân Thục, Kim Phi cũng không dám đến nữa, đến lúc đó hẳn chỉ có thể dẫn quân chinh chiến phía Nam đến Xuyên Thục tìm Kim Phi.
Nhưng quân chỉnh chiến phía Nam của Đảng Hạng chủ yếu là ky binh, mà Xuyên Thục lại nhiều núi, người Đảng Hạng đế Xuyên Thục sẽ gặp khó khăn trong từng bước.
Huống chỉ bây giờ căn cơ của Kim Phi đã vững, toàn bộ Xuyên Thục đều bị y và Cửu công chúa, Khánh Hâm Nghiêu kiểm soát, muốn đánh bại Kim Phi ở Xuyên Thục còn khó hơn nhiều so với ở Hi Châu.
Vì vậy Lý Lăng Duệ vẫn luôn đợi Kim Phi đến.
Vốn dĩ còn tưởng rằng nhanh nhất thì cũng phải đến mùa xuân năm sau Kim Phi mới trở về từ thành Du Quan, nhưng chưa đến một tháng, Kim Phi đã quay về, hơn nữa còn đến Hi Châu trước.
Lý Lăng Duệ biết tin này đã rất kích động, đã lệnh cho bộ. lạc Hắc Vân đi mai phục Kim Phi.
Ai ngờ răng kết quả là bộ lạc Hắc Vân đã thất bại rồi!
Hơn nữa không đợi hắn vượt qua cái bóng thất bại của bộ lạc Häc Vân thì Kim Phi đã phái người cướp đội vận chuyển, ép hắn phải trao đổi con tin.
Không chỉ Kim Phi biết mưu kế, mà Lý Lăng Duệ cũng biết.
Khi chiếm được ưu thế tuyệt đối, việc đè bẹp một cách quang minh chính đại sẽ hiệu quả hơn bất cứ mưu kế nào.
Vì vậy Lý Lăng Duệ đã quyết định, nếu tối hôm qua và hôm nay Kim Phi không ra tay thì ngày mai hắn sẽ phát động tổng tiến công, cho dù có liều mạng thì Lý Lăng Duệ cũng phải nghiền nát quân Thục, bắt sống Kim Phil
Nhưng ai ngờ răng, còn chưa đợi hẳn kịp ra tay thì Kim Phi đã chạy rồi...
Vào lúc này, trong lòng Lý Lăng Duệ tràn đầy cảm giác bị thất bại.
Dù từ trước đến nay chưa từng gặp Kim Phi, nhưng hắn đã bị thua trận trong tay Kim Phi mấy lần rồi.
Người phụ trách tình báo phát hiện biểu cảm thất bại của Lý Lăng Duệ, sợ hắn bị kích đến mức không gượng dậy nổi nên đã vội đổi chủ đề, nói: “Đại vương, mặc dù Kim Phi đã chạy rồi, nhưng chắc hẳn trong doanh trại quân Thục vẫn còn rất nhiều người, hay là phái người đi bắt bọn họ?”
Lúc đầu, khi nhận được lệnh điều động của Lý Lăng Hiên, biết được sắp đến năm quyền ở doanh trại quân chinh chiến phía Nam, Lý Lăng Duệ kích động đến mức cả đêm không ngủ.
Hắn biết Lý Lăng Hiên làm như vậy là đang chuẩn bị bồi dưỡng hắn, để hẳn nằm binh quyền.
Sau khi tiếp quản quân chinh chiến phía Nam, Lý Lăng Duệ cũng tràn đầy lòng tin, thề trong lòng sẽ đánh một trận thật đẹp.
Không chỉ vì bản thân, mà cũng vì anh trai hoàng đế của hẳn nữa.
Vì vậy sau khi tiếp nhận quân chỉnh chiến phía Nam, hắn không lập tức phát động tấn công mà tốn rất nhiều công sức để thay những vị trí quan trọng thành người của mình.
Sau khi làm xong chuyện này, Lý Lăng Duệ vẫn chưa ra tay như cũ.
Rất nhiều trợ tá đều cho rằng Lý Lăng Duệ đang đợi cung nỏ hạng nặng và máy bản đá vào vị trí.
Chỉ có người phụ trách tình báo hiểu hẳn nhất biết Lý Lăng Duệ không chỉ đang đợi cung nỏ hạng nặng và máy bản đá mà còn đang đợi Kim Phi.
Vì Kim Phi lớn mạnh thực sự quá nhanh, không tiêu diệt Kim Phi, chỉ tiêu diệt mấy chục ngàn quân Thục đang đối đầu với hắn cũng không ảnh hưởng gì đến căn cơ của Kim Phi.
Vì vậy, lần này Lý Lăng Hiên đã bí mật dặn dò Lý Lăng Duệ, mục tiêu đầu tiên của lần chinh chiến phía Nam này là tiêu diệt Kim Phi.
Nhưng điều Lý Lăng Duệ không ngờ đến là hẳn vẫn chưa đến doanh trại chinh chiến phía Nam thì Kim Phi đã đến thành Du Quan.
Điều này khiến cho Lý Lăng Duệ đột nhiên không biết phải làm gì.
Hản cũng không thể đuổi đến thành Du Quan giết Kim Phi phải không?
Không nói đến hắn có cái gan làm việc này hay không, hắn cũng không đuổi kịp.
Vì vậy Lý Lăng Duệ vẫn luôn gây áp lực cho quân Thục, nhưng vẫn chưa hành động.
Bằng không, hẳn sợ mình vừa ra lệnh thì quân chinh chiến phía Nam đã diệt quân Thục, Kim Phi cũng không dám đến nữa, đến lúc đó hẳn chỉ có thể dẫn quân chinh chiến phía Nam đến Xuyên Thục tìm Kim Phi.
Nhưng quân chỉnh chiến phía Nam của Đảng Hạng chủ yếu là ky binh, mà Xuyên Thục lại nhiều núi, người Đảng Hạng đế Xuyên Thục sẽ gặp khó khăn trong từng bước.
Huống chỉ bây giờ căn cơ của Kim Phi đã vững, toàn bộ Xuyên Thục đều bị y và Cửu công chúa, Khánh Hâm Nghiêu kiểm soát, muốn đánh bại Kim Phi ở Xuyên Thục còn khó hơn nhiều so với ở Hi Châu.
Vì vậy Lý Lăng Duệ vẫn luôn đợi Kim Phi đến.
Vốn dĩ còn tưởng rằng nhanh nhất thì cũng phải đến mùa xuân năm sau Kim Phi mới trở về từ thành Du Quan, nhưng chưa đến một tháng, Kim Phi đã quay về, hơn nữa còn đến Hi Châu trước.
Lý Lăng Duệ biết tin này đã rất kích động, đã lệnh cho bộ. lạc Hắc Vân đi mai phục Kim Phi.
Ai ngờ răng kết quả là bộ lạc Hắc Vân đã thất bại rồi!
Hơn nữa không đợi hắn vượt qua cái bóng thất bại của bộ lạc Häc Vân thì Kim Phi đã phái người cướp đội vận chuyển, ép hắn phải trao đổi con tin.
Không chỉ Kim Phi biết mưu kế, mà Lý Lăng Duệ cũng biết.
Khi chiếm được ưu thế tuyệt đối, việc đè bẹp một cách quang minh chính đại sẽ hiệu quả hơn bất cứ mưu kế nào.
Vì vậy Lý Lăng Duệ đã quyết định, nếu tối hôm qua và hôm nay Kim Phi không ra tay thì ngày mai hắn sẽ phát động tổng tiến công, cho dù có liều mạng thì Lý Lăng Duệ cũng phải nghiền nát quân Thục, bắt sống Kim Phil
Nhưng ai ngờ răng, còn chưa đợi hẳn kịp ra tay thì Kim Phi đã chạy rồi...
Vào lúc này, trong lòng Lý Lăng Duệ tràn đầy cảm giác bị thất bại.
Dù từ trước đến nay chưa từng gặp Kim Phi, nhưng hắn đã bị thua trận trong tay Kim Phi mấy lần rồi.
Người phụ trách tình báo phát hiện biểu cảm thất bại của Lý Lăng Duệ, sợ hắn bị kích đến mức không gượng dậy nổi nên đã vội đổi chủ đề, nói: “Đại vương, mặc dù Kim Phi đã chạy rồi, nhưng chắc hẳn trong doanh trại quân Thục vẫn còn rất nhiều người, hay là phái người đi bắt bọn họ?”