Mục lục
Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dân làng đang nhàm chán đến luống cuống, nghe vậy rối rít giục Hồng tú tài đọc truyền đơn.

Hồng tú tài không còn cách nào khác, chỉ có thể cầm truyền đơn lên, bắt đầu đọc.

Phần đầu của truyền đơn kể về câu chuyện của Phạm tướng quân.

Mặc dù mương Mã Đầu thuộc địa bàn của Tấn vương, nhưng vì gần thành Vị Châu hơn nên người dân địa phương cũng rất đồng cảm với quân Phạm Gia.

Họ cũng rất tôn kính Phạm tướng quân vứt bút tòng quân chống lại quân giặc, rất nhiều dân làng đều bị thu hút bởi trải nghiệm cá nhân của Phạm tướng quân.

Sau đó trên truyền đơn lại nói đến chuyện của Kim Phi.

Khi nghe tin Kim Phi đánh bại người Đảng Hạng, lúc này dân làng mới biết hai năm thái bình từ đâu tới, họ càng có ấn tượng tốt hơn với Kim Phi.

Tiếp theo nói đến Tứ hoàng tử giết cha soán ngôi, Trung Nguyên đại loạn, Tấn vương đến Kim Xuyên thăm Kim Phi, yêu cầu Kim Phi trung thành, nhưng bị Kim Phi cự tuyệt.

Nghe đến đây, lòng dân làng chợt phấn chấn lên.

Bọn họ rất lo lắng Kim Phi và Tấn vương đánh nhau.

Tuy nhiên, Kim Phi và Tấn vương không đánh nhau, ngược lại Tấn vương cấu kết với người Đông Man, tập kích thành Vị Châu.

Khi nghe tin người Đông Man tàn sát quân Phạm Gia, còn lấy đầu của Phạm tướng quân làm thành ly rượu, người trong phòng sục sôi.

"Tại sao Tấn vương có thể làm như vậy?"

"Không băng cầm thúi"

"Mọi người đừng nghe người khác nói bậy, Tấn vương và người Đông Man đánh nhau nhiều năm như vậy, sao có thể cấu kết với người Đông Man được chứ?"

"Đúng, nhất định có người đang vu khống Tấn vương!"

Hầu hết dân làng đều tức giận không thôi với hành động của Tấn vương, nhưng cũng có một số dân làng đã từng tham gia quân đội trực thuộc của Tấn vương, ủng hộ dân làng của

Tấn vương nói đỡ cho Tấn vương.

"Thành Vị Châu cũng không xa, có phải là thật không, chúng ta đi qua đó xem không phải là biết sao?"

Có dân làng đề nghị nói. "Đúng! Qua đó xem xeml" Nhiều người dân làng lập tức phụ họa theo.

Nửa giờ sau, mấy thanh niên đi ra ngoài, dọc theo đường núi đi thẳng đến thành Vị Châu.

Tình huống như vậy xảy ra ở nhiều nơi dọc biên giới đất Tấn.

Tấn vương cách đó không xa cũng lập tức nhận được báo cáo của thám tử.

Thám tử cũng mang về hai tờ truyền đơn.

Chưa đọc xong truyền đơn, sắc mặt Tấn vương đã tái nhợt, thân thể không khỏi run rẩy.

Ông ta lẩm bẩm trong miệng: "Quá độc ác! Thật là quá độc ác!"

Sắc mặt "tể tướng" ở bên cạnh cũng rất khó coi.

Bây giờ ưu thế duy nhất của Tấn vương so với Kim Phi là vẫn còn một số người dân sẵn sàng ủng hộ ông ta.

Mà chiêu này của Kim Phi đã giải quyết tận gốc, có thể nói một đao đâm vào trái tim của Tấn vương!

Người dân biết được tất cả các việc Tấn vương đã làm, nhất định sẽ thất vọng với ông ta, thậm chí sẽ phản đối ông tal

"Nhanh, ra lệnh cho người đi thu hết những thứ này về, tiêu hủy đi!"

Hai mắt Tấn vương đỏ hoe, hét lên: "Kẻ nào dám giấu truyền đơn, giết không tha."

"Bệ hạ, bớt giận ạ!" Tể tướng nhanh chóng khuyên can nói: "Người dân nhìn thấy thứ này thực sự quá nhiều, nếu như đại khai sát giới, sợ

rằng sẽ rơi vào gian kế của Kim Phil"

Tất cả các thôn làng thị trấn mà phi thuyền bay qua đều sẽ ném truyền đơn xuống.

Dù nền giáo dục ở Đại Khang rất lạc hậu, nhưng làng nào không có một hai người có học chứ?

Nội dung truyền đơn đã bị truyền đi rồi.

Chẳng lẽ thực sự giết chết hết người dân nơi phi thuyền đi qua sao?

Nếu như vậy, sợ rằng ngay cả chút lòng dân còn lại Tấn vương cũng không giữ được nữa.

Tấn vương cũng không phải là kẻ ngốc, vừa rồi vừa giận vừa sợ nên mới nói ra lời nói như vậy, sau khi mưu sĩ ngăn cản ông ta lập tức bình tĩnh lại, thu hồi mệnh lệnh vừa rồi.

"Nhưng Lưu đại nhân, chúng ta phải làm gì đó chứ?"

Tấn vương bất lực ngồi trên ghế, nói với vẻ đầy lo lăng: "Nếu loại tin tức này lan truyền bừa bãi ở đất Tấn, không cần Kim Phi phải ra tay, người dân của trẫm cũng sẽ tạo phản đói"

Nhưng Tấn vương không thể làm gì phi thuyền, tể tướng có thể có cách gì chứ?

Ngay khi Tấn vương và mưu sĩ đang tuyệt vọng, một thái giám khom lưng đi vào: "Bệ hạ, vua Đông Man phái sứ giả đến cầu kiến!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK