Mục lục
Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lương thực là thứ quan trọng nhất đối với con người, dù công nghiệp phát triển thế nào, kinh tế có tiến bộ đến đâu thì dân chúng vẫn luôn phải ăn, đây là nhu cầu cơ bản nên dù có quan tâm đến nông nghiệp đến đâu thì cũng không quá quắc.

Để giải quyết những vấn đề trước đó, Kim Phi và Cửu công chúa đã bàn bạc và quyết định thay đổi hệ thống quản lý trước đây, tách biệt ngành nông nghiệp và thành lập một cơ cấu chuyên quản lý các vấn đề liên quan đến nông nghiệp.

“Nông nghiệp là nền tảng của một quốc gia, ắt là nên thành lập một cái nha môn chuyên quản lý nông nghiệp.” Ngụy Vô Nhai gật đầu.

Ông ấy còn muốn nói thêm gì nữa, lại nghe Kim Phi nói tiếp: “Sau khi bàn bạc với Vũ Dương, ta muốn mời ông làm cục trưởng đầu tiên của bộ nông nghiệp.”

Ngụy Vô Nhai vội xua tay: “Cảm tạ bệ hạ và tiên sinh tin tưởng nhưng ta chỉ là một lang y, bệ hạ cho ta phân loại thảo dược lương thực thì còn được, còn việc trồng trọt này liên quan đến cả đất nước, Ngụy Vô Nhai sao có thể dám đảm đương việc lớn như vậy? Không được không được!”

"Ngụy tiên sinh, cho là chuyện gì thì cũng phải làm trước rồi mới biết thế nào chứ,” Kim Phi an ủi nói: "Ví dụ như ta và hai huynh đệ Lương ca đi, chúng ta trước đây đều là người miền núi bình thường, không phải bây giờ cũng đã đi đến đây rồi sao?”

Thậm chí, trước đây Lương ca và Mãn Thương còn không quen biết nhau, bây giờ vẫn quản lý tốt tiêu cục Trấn Viễn và xưởng thép đó thôi.”

Cả Tiểu Cẩm, trước đây con bé chỉ là một tiểu cô nương sung sướng chân không chạm đất nhưng bây giờ cũng quản lý đội ngũ quân y đâu vào đấy, tỷ lệ sống sót của binh lính đã tăng hơn mười mấy lần so với trước đây!

Ngụy tiên sinh, ngài có kiến thức rộng rãi, năng lực còn mạnh hơn Lương ca, Mãn Thương và Tiểu Cẩm biết bao nhiêu lần, chắc chắn là không thành vấn đề!”

“Quan trọng nhất là Ngụy tiên sinh thật lòng muốn làm những việc thiết thực cho người dân," Thiết Thế Hâm ở kế bên cũng nói thêm một câu.

"Đúng vậy, cái này mới là quan trọng nhất." Kim Phi tiếp tục nói.

Kể từ khi Ngụy Vô Nhai nghe Kim Phi nói lúa nước L có năng suất cao có thể giải quyết nạn đói của người dân, ông ấy đã dùng hết sức lực tập trung cho việc gây giống, gần như là ăn ngủ ở ruộng thí nghiệm, người như vậy đảm nhiệm bộ nông nghiệp chắc chắn sẽ làm hết chức trách của mình.

Với kiến thức của Ngụy Vô Nhai, cho dù biểu hiện của không quá xuất sắc nhưng chắc chắn cũng sẽ không tệ.

Nhưng Ngụy Vô Nhai vẫn từ chối: “Tiên sinh, Thiết đại nhân, các ngài không cần thuyết phục ta nữa, ta thật sự không gánh nổi cái gánh nặng này! Nếu một hai phải là ta làm việc thì ta càng thích ở ngoài ruộng gây giống hơn.”

“Cái này..." Kim Phi thấy Ngụy Vô Nhai thật sự không muốn đảm nhận cái chức vị này, bèn suy nghĩ một chút rồi nói: "Nếu đã như vậy thì ta cũng không làm khó người khác, sau này tiên sinh sẽ chịu trách nhiệm gây giống nhưng không cần phải tự mình làm hết mọi việc, chỉ cần kiểm soát được tổng thể là được.”

Nói đến đây, Kim Phi đề nghị nói: "Ngụy tiên sinh, nếu không thì ông nhận thêm mấy học trò đi, sau này có thể giao mấy công việc cụ thể cho bọn họ, cũng coi như là cái để lại cho đời sau!"

"Tiên sinh nói phải," Ngụy Vô Nhai vui vẻ nói: "Ta và Lão Đàm đều đã già, nói không chừng ngày nào đó đã lên mây, dạy lại cho học trò thì cho dù chúng ta không còn nữa, vẫn không làm công việc gây giống bị trì hoãn… Ngày ta bớt chút thời giờ đi tán gẫu với Phương tiên sinh một chút, nhờ ông ấy chọn giúp ta mấy học trò.”

Nghe Ngụy Vô Nhai nói vậy, chợt Kim Phi nảy ra một ý tưởng: "Nếu không chúng ta mở một trường nông nghiệp thì thế nào?"

Thiết Thế Hâm nghe vậy, khóe miệng khẽ giật lên.

Kim Phi thường xuyên đưa ra quyết định đột ngột khi đang trò chuyện, tuy rằng sự thật chứng minh hầu hết các quyết định của y đều đúng nhưng mỗi lần đưa ra quyết định như vậy, Kim Phi chỉ ra lệnh xuống rồi mặc kệ, còn những người chịu trách nhiệm thực thi thì rất thê thảm, vì họ còn rất nhiều việc phải làm ngoài công việc hàng ngày.

Thực ra bản thân Kim Phi cũng biết chuyện này, nhưng kiếp trước y là một người đam mê khoa học và kỹ thuật, thật sự là đốt đặc cán mai với chính trị rồi lại biết xu thế phát triển của tương lai nên thường đưa ra những quyết định tưởng chừng như vỗ đùi là làm.

Ví dụ như trường nông nghiệp vừa nhắc tới, chắc chắn sẽ được thành lập trong tương lai theo sự phát triển bình thường, còn bây giờ chỉ là y đi trước thời hạn một chút thôi.

"Trường nông nghiệp? Chuyên nghiên cứu về gây giống và trồng trọt à?" Ngụy Vô Nhai hỏi.


“Có rất nhiều kiến thức liên quan đến nông nghiệp chứ không chỉ có gây giống và trồng trọt”, Kim Phi nói: “Ví dụ như loại đất nào phù hợp để trồng cái gì, trồng khi nào và trồng như thế nào để phòng trừ sâu bệnh, côn trùng gây hại, nâng cao sản lượng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK