Mục lục
Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quả thật đời trước y đã từng nghe nói đến một hòn đảo rất thần bí ở nước ngoài, là một tổ chức bí ẩn được thành lập đặc biệt để khen thưởng cấp dưới và thu phục những người có quyền thế có sức ảnh hưởng.

Trên hòn đảo đó có những mỹ nữ xinh đẹp đến từ khắp nơi trên thế giới, đủ loại động vật quý hiếm bị cấm săn bắn và của ngon vật lạ cùng với nhiều cơ sở vật chất mà người bình thường không thể nghĩ đến, chỉ duy nhất là không có pháp luật.

Chỉ cần được mời đến hòn đảo này thì gần như tất cả yêu cầu của người được mời đều có thể được thỏa mãn, có thể nói đây là thiên đường dành cho những người có đặc quyền.

Đương nhiên, trên đời này chẳng có bữa trưa nào là miễn phí cả, các nhà tư bản đã bỏ ra rất nhiều thời gian và tiền bạc để xây dựng một nơi như vậy, nói trắng ra là cũng là vì lợi nhuận.

Chỉ có những nhân tài mang lại lợi ích cho họ thì mới được mời.

Ngoài hòn đảo bí ẩn đó thì giới tài phiệt của đất nước láng giềng cũng đã làm điều tương tự.

Toàn bộ tài nguyên quốc gia đều bị bọn họ lũng đoạn, những người nổi tiếng mà người bình thường không thể với đến chỉ là món đồ chơi để bọn họ tiêu khiển.

Nói đại khái thì những vũ ca rất nổi tiếng đó cũng chỉ là người có năng lực kém gặp người có năng lực tốt mà thôi.

So với bọn họ thì có thể nói Kim Phi đã rất kiềm chế.

Nếu họ có quyền lực và địa vị của Kim Phi thì không biết sẽ giày vò thiên hạ này thành bộ dạng như thế nào nữa.

Thật ra điều này cũng có liên quan đến những chuyện đã xảy ra với Kim Phi ở đời trước.

Nói thẳng ra, đời trước Kim Phi chỉ là một người làm công ăn lương cao mà thôi, đối với y mà nói, cuộc sống hiện tại là điều mà trước đây chưa bao giờ y dám tưởng tượng.

Giống như một người ăn xin trước đây không đủ ăn nhưng đột nhiên thỉnh thoảng có thể ăn bánh bao thì sẽ cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Nhưng đối với một người sống trong áo gấm lụa là mà nói thì việc thỉnh thoảng ăn bánh bao sẽ khiến họ cảm thấy bản thân đang phải chịu tội.

Nói trắng ra, việc hiện giờ Kim Phi cảm thấy hài lòng là do xuất phát điểm của y ở đời trước quá thấp.

Nói khó nghe một chút thì lợn rừng được ăn trấu thì đã cảm thấy cuộc sống vô cùng tốt đẹp rồi.

Có thể nếu sống một cuộc sống như vậy quá lâu và dần hình thành thói quen thì sẽ ngày càng sống xa hoa, lãng phí hơn.

Kim Phi hiểu rõ điều này nên luôn cảnh báo bản thân phải có điểm mấu chốt, đồng thời đặt ra một số quy định để hạn chế đặc quyền của bản thân, thúc giục cấp dưới cũng là thúc giục chính mình.

Cửu công chúa nói đúng, trừ khi gen tiêu cực như tham lam, giận dữ bị loại bỏ khỏi gen của con người, nếu không thì đặc quyền sẽ không biến mất mà sẽ trở nên bí ẩn hơn.

Thật ra Kim Phi cũng hiểu điều này, bởi vì khi còn học cấp hai y đã học được rằng trên thế giới này không có sự công bằng tuyệt đối và bóng tối thì luôn tồn tại.

Kim Phi chưa bao giờ nghĩ đến việc xây dựng một xã hội ảo tưởng như vậy, điều y muốn là xây dựng một đất nước toàn diện vững chắc để khiến đại đa số đồng bào của y có thể lựa chọn quyền lợi.

Ngay cả những tài phiệt ở đời trước cũng hiếm khi trực tiếp dùng quyền lực để trấn áp người nổi tiếng hoặc đạt được mục tiêu nào đó, đa phần đều dùng tiền để giải quyết.

Nếu có thể chống lại sự cám dỗ của tiền bạc thì những kẻ có tiền thường sẽ bỏ cuộc.

Dù sao cũng có rất nhiều mục tiêu giống vậy, chỉ cần bọn họ chịu bỏ tiền ra thì căn bản sẽ không thiếu tài nguyên, không cần thiết phải tiêu hao quá nhiều công sức vào một tài nguyên như thế.

Đương nhiên cũng có những trường hợp ngoại lệ, chẳng hạn như một số kẻ biến thái, càng từ chối thì càng muốn lấy, nhưng khá ít những người như vậy.

Thật ra Kim Phi cảm thấy có thể làm được đến như hiện giờ thì gần như là tất cả những gì y có thể nghĩ đến.

Suy cho cùng, đại đa số mọi người đều có lựa chọn, cho dù không thể cưỡng lại sự cám dỗ thì đó vẫn là một lựa chọn.

Một thế giới hoàn mỹ với sự công bằng tuyệt đối là điều mà không một nhân vật vĩ đại nào của thời đó có thể đạt được, Kim Phi cũng không nghĩ bản thân có thể đạt được.

Kim Phi thở dài: “Chuyện giai cấp và đặc quyền để sau này hãy nói đi, hiện giờ hãy nói về cách giải quyết vấn đề của bộ lạc Hắc Hổ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK