Người dân quá nhiệt tình, Ngụy Đại Đồng đi đón tiếp, kết quả không thể đến gần Kim Phi
Được nhân viên hộ tống bảo vệ, Kim Phi và Cửu công chúa đi xuyên qua tầng tầng lớp lớp người dân mới đến được bộ chỉ huy.
Ngụy Đại Đồng đi theo phía sau, giày cũng bị chen rơi mất một chiếc.
“Điện hạ, mấy ngày không gặp, ngài có khí chất hơn rồi, vừa rồi hỗn loạn như vậy, giày của hạ quan rơi mất mà điện hạ lại vẫn bình tĩnh, không hổ là con gái của thiên tử”.
Dù sao ông ta cũng là quan viên kỳ cựu, vừa vào phòng Ngụy Đại Đồng bắt đầu nịnh nọt
Nhưng Cửu công chúa không bị ảnh hưởng, mà hỏi: “Tình hình thi công thế nào rồi?”
Ngụy Đại Đồng sửng sốt, sau đó nhanh chóng trả lời “Bấm điện hạ, việc thi công đang tiến triến rất thuận lợi, ngày mai thần sẽ đến núi Ngọc Lũy với điện hạ, có thế nhìn ra rất xa băng kính viễn vọng trên đỉnh núi”.
“Thời gian vẫn còn sớm, không cần đợi đến sáng mai, bây giờ đi luôn, nói rồi Cửu công chúa đứng lên
“Điện hạ đường xa đến đây, hay là nghỉ ngơi một đêm trước?”, Ngụy Đại Đồng nói
Nhưng Cửu công chúa mặc kệ ông ta, dẫn người đi thẳng ra ngoài.
“Nguy đại nhân, nịnh hót nhưng không đúng người nhỉ?”
Kim Phi mỉm cười vỗ vai Ngụy Đại Đồng: “Cửu công chúa khác với những tên quyền quý khác, cô ấy là người thực tế, sau này có việc cứ nói là được, không cần nịnh nọt, nếu làm tốt, dĩ nhiên cô ấy sẽ thăng chức cho ngài, nếu làm không tốt thì ngài có nịnh hót cũng vô dụng thôi”
Bây giờ đội Chung Minh là tai mất của Kim Phi, mỗi ngày người phụ trách Tây Xuyên sẽ tổng hợp những tin tức quan trọng trong ngày và báo cho Kim Phi.
Ý nghĩa của công trình đập Đô Giang cực kỳ quan trọng, dạo này Kim Phi không có thời gian rảnh nên cố ý nhc đội Chung Minh để ý nhiều hơn.
Ngụy Đại Đồng là người phụ trách công trình, tất nhiên cũng thường xuất hiện trong báo cáo.
Thật ra trước đó Kim Phi cảm thấy Ngụy Đại Đồng khá ốn nên mới đề cử ông ta với Cửu công chúa.
Báo cáo của đội Chung Minh cũng chứng minh mắt nhìn của Kim Phi.
Từ lúc tiếp nhận công trình đập Đô Giang, Ngụy Đại Đồng thường bận đến hơn nửa đêm, còn phải nghiên cứu bản đồ.
Không chỉ nghiêm túc với công việc, cũng có thể chịu khổ
Người của đội Chung Minh thường nhìn thấy cả người ông ta đầy bùn đất bước vào công trình, tiến hành khảo sát thực. địa
Nếu phải nói ra khuyết điểm thì là quá khéo đưa đẩy, thích ninh nọt.
Kim Phi biết nếp sống của quan viên Đại Khang như vậy, Ngụy Đại Đồng làm quan vận chuyển nửa đời người, nịnh nọt gần như trở thành bản năng của ông ta.
Nghe Kim Phi nói thế, Ngụy Đại Đồng sửng sốt
Sau đó ông ta trịnh trọng cúi người chào Kim Phi một cái “Cảm ơn tiên sinh đã chỉ dạy”.
Ông ta đã quen thói quen giả tạo của quan viên, rất ít khi nói thẳng thản như Kim Phi.
Có thể nói là lời khuyên thẳng thản của Kim Phi rất hiếm. có trong giới quan chức.
Không phải là người mà mình có quan hệ cực kỳ tốt thì không thể làm thế,
Thật ra Ngụy Đại Đồng và Kim Phi chưa tiếp xúc với nhau nhiều, không biết bình thường y nói chuyện đều như thế, ông ta bị “sự chân thành” của Kim Phi làm cho cảm động.
Thật ra Ngụy Đại Đồng cũng xem là một người thực tế, thường chạy đông chạy tây với đoàn tàu nên mới quen thuộc. thủy lợi xung quanh như thế.
Những lời vừa rồi của Kim Phi làm ông ta nhớ đến lúc. mình vừa làm quan.
Lúc đó ông ta chưa tròn hai mươi tuổi, làm nhân viên điều phối ở Cục vận tải, nhưng ngày nào cũng rất phấn chấn, thường nghĩ sau này khi mình được thăng chức thì nên làm sao để mang lại lợi ích như thế nào cho người dân.
Nhưng sau khi làm quan thời gian dài, Ngụy Đại Đồng mới nhận ra suy nghĩ của mình nực cười thế nào.
Tất cả các quan viên mà ông ta tiếp xúc một là nghĩ làm sao đế thu lợi bất chính, hai là làm qua loa cho xong.
Ông ta muốn chăm chỉ làm việc, ngược lại trở thành khác loài, sẽ bị loại trừ.
Được nhân viên hộ tống bảo vệ, Kim Phi và Cửu công chúa đi xuyên qua tầng tầng lớp lớp người dân mới đến được bộ chỉ huy.
Ngụy Đại Đồng đi theo phía sau, giày cũng bị chen rơi mất một chiếc.
“Điện hạ, mấy ngày không gặp, ngài có khí chất hơn rồi, vừa rồi hỗn loạn như vậy, giày của hạ quan rơi mất mà điện hạ lại vẫn bình tĩnh, không hổ là con gái của thiên tử”.
Dù sao ông ta cũng là quan viên kỳ cựu, vừa vào phòng Ngụy Đại Đồng bắt đầu nịnh nọt
Nhưng Cửu công chúa không bị ảnh hưởng, mà hỏi: “Tình hình thi công thế nào rồi?”
Ngụy Đại Đồng sửng sốt, sau đó nhanh chóng trả lời “Bấm điện hạ, việc thi công đang tiến triến rất thuận lợi, ngày mai thần sẽ đến núi Ngọc Lũy với điện hạ, có thế nhìn ra rất xa băng kính viễn vọng trên đỉnh núi”.
“Thời gian vẫn còn sớm, không cần đợi đến sáng mai, bây giờ đi luôn, nói rồi Cửu công chúa đứng lên
“Điện hạ đường xa đến đây, hay là nghỉ ngơi một đêm trước?”, Ngụy Đại Đồng nói
Nhưng Cửu công chúa mặc kệ ông ta, dẫn người đi thẳng ra ngoài.
“Nguy đại nhân, nịnh hót nhưng không đúng người nhỉ?”
Kim Phi mỉm cười vỗ vai Ngụy Đại Đồng: “Cửu công chúa khác với những tên quyền quý khác, cô ấy là người thực tế, sau này có việc cứ nói là được, không cần nịnh nọt, nếu làm tốt, dĩ nhiên cô ấy sẽ thăng chức cho ngài, nếu làm không tốt thì ngài có nịnh hót cũng vô dụng thôi”
Bây giờ đội Chung Minh là tai mất của Kim Phi, mỗi ngày người phụ trách Tây Xuyên sẽ tổng hợp những tin tức quan trọng trong ngày và báo cho Kim Phi.
Ý nghĩa của công trình đập Đô Giang cực kỳ quan trọng, dạo này Kim Phi không có thời gian rảnh nên cố ý nhc đội Chung Minh để ý nhiều hơn.
Ngụy Đại Đồng là người phụ trách công trình, tất nhiên cũng thường xuất hiện trong báo cáo.
Thật ra trước đó Kim Phi cảm thấy Ngụy Đại Đồng khá ốn nên mới đề cử ông ta với Cửu công chúa.
Báo cáo của đội Chung Minh cũng chứng minh mắt nhìn của Kim Phi.
Từ lúc tiếp nhận công trình đập Đô Giang, Ngụy Đại Đồng thường bận đến hơn nửa đêm, còn phải nghiên cứu bản đồ.
Không chỉ nghiêm túc với công việc, cũng có thể chịu khổ
Người của đội Chung Minh thường nhìn thấy cả người ông ta đầy bùn đất bước vào công trình, tiến hành khảo sát thực. địa
Nếu phải nói ra khuyết điểm thì là quá khéo đưa đẩy, thích ninh nọt.
Kim Phi biết nếp sống của quan viên Đại Khang như vậy, Ngụy Đại Đồng làm quan vận chuyển nửa đời người, nịnh nọt gần như trở thành bản năng của ông ta.
Nghe Kim Phi nói thế, Ngụy Đại Đồng sửng sốt
Sau đó ông ta trịnh trọng cúi người chào Kim Phi một cái “Cảm ơn tiên sinh đã chỉ dạy”.
Ông ta đã quen thói quen giả tạo của quan viên, rất ít khi nói thẳng thản như Kim Phi.
Có thể nói là lời khuyên thẳng thản của Kim Phi rất hiếm. có trong giới quan chức.
Không phải là người mà mình có quan hệ cực kỳ tốt thì không thể làm thế,
Thật ra Ngụy Đại Đồng và Kim Phi chưa tiếp xúc với nhau nhiều, không biết bình thường y nói chuyện đều như thế, ông ta bị “sự chân thành” của Kim Phi làm cho cảm động.
Thật ra Ngụy Đại Đồng cũng xem là một người thực tế, thường chạy đông chạy tây với đoàn tàu nên mới quen thuộc. thủy lợi xung quanh như thế.
Những lời vừa rồi của Kim Phi làm ông ta nhớ đến lúc. mình vừa làm quan.
Lúc đó ông ta chưa tròn hai mươi tuổi, làm nhân viên điều phối ở Cục vận tải, nhưng ngày nào cũng rất phấn chấn, thường nghĩ sau này khi mình được thăng chức thì nên làm sao để mang lại lợi ích như thế nào cho người dân.
Nhưng sau khi làm quan thời gian dài, Ngụy Đại Đồng mới nhận ra suy nghĩ của mình nực cười thế nào.
Tất cả các quan viên mà ông ta tiếp xúc một là nghĩ làm sao đế thu lợi bất chính, hai là làm qua loa cho xong.
Ông ta muốn chăm chỉ làm việc, ngược lại trở thành khác loài, sẽ bị loại trừ.