"Đúng vậy!" Tả Phi Phi gật đầu: "Điều kiện có hạn, ta thật sự không có chỗ nào để sắp xếp cho Nhuận Nương, chỉ có thể để cô ấy chen chúc ở cùng với tiên sinh, nếu không chỉ có thể để Nhuận Nương chen vào lối đi nhỏ hoặc ở trên boong tàu."
Nhuận Nương nghe Tả Phi Phi nói như vậy thì khuôn mặt của cô ấy lập tức trở nên đỏ bừng.
"Cái này...' Kim Phi bị chặn họng.
Dù sao thì y cũng không thể thật sự nói rằng để Nhuận Nương đi ngủ ở boong tàu đâu đúng không?
"Nàng ở chỗ nào?" Kim Phi đột nhiên nhìn về phía Tả Phi Phi: "Không thể để Nhuận Nương chen chúc ở cùng nàng được à?”
"Ta ở ngoài cửa phòng của tiên sinh." Tả Phi Phi chỉ vào cửa phòng của Kim Phi.
Kim Phi vươn đầu ra nhìn một cái, quả nhiên phát hiện trợ lý của Tả Phi Phi đang sắp xếp rơm rạ.
"Phi Phi, hay là muội cũng vào ở đi, chúng ta cùng nhau chen chúc."
Nhuận Nương đỏ mặt nói.
Kim Phi vốn tưởng rằng Tả Phi Phi sẽ từ chối, ai ngờ cô ấy lại không chút do dự mà gật đầu: "Thế cũng được!"
Nói xong cô ấy ra ngoài lấy hành lý nhỏ của mình ở bên cạnh trợ lý rồi đặt lên giường trên của khoang thuyền.
"Nhuận Nương, ta ngủ không thành thật, giường trên quá nhỏ, tỷ với tiên sinh cùng nhau ngủ giường dưới đi, dù sao hai người cũng gầy, cũng có thể chen chúc được."
Giường trên cũng không lớn, giường trên đại khái chỉ rộng tối đa tám mươi cen-ti-mét, giường dưới đại khái rộng khoảng một mét hai.
Mặt Nhuận Nương vốn đã đỏ bừng, nghe Tả Phi Phi nói như vậy thì lại càng đỏ hơn.
Nhưng cô ấy lại không hề bác bỏ, mà là đặt gói đồ trên vai lên giường dưới.
Cho dù Kim Phi có ngốc thì y cũng biết Tả Phi Phi đang tác hợp cho mình và Nhuận Nương, nhưng y lại không tìm được lý do gì để phản bác.
Nhuận Nương đã bắt đầu thu dọn đồ đạc, y cuối cùng cũng không thể đuổi Nhuận Nương đi được.
Y quay đầu lại nhìn Thiết Chùy, lại phát hiện Thiết Chùy và cận vệ đã tiến vào trong khoang thuyền đối diện.
Phát hiện Kim Phi nhìn qua, Thiết Chùy nhanh chóng xua tay: "Tiên sinh, chỗ bọn ta thật sự không chen vào được nữa!"
Nói xong anh ta còn đóng sầm cửa lại.
"Ta còn chưa nói là sẽ đến chỗ các ngươi mà..."
Kim Phi tức giận lẩm bẩm.
Vưa rồi y cũng thấy được, nhóm Thiết Chùy bên kia cũng thật sự đã chen chúc hết sức rồi, cho dù giường trên hay
giường dưới đều có ít nhất hai người chen chúc với nhau.
Sự khác biệt chính là giường trên đều là người gầy, còn những người khỏe mạnh thì nằm ở giường dưới.
Ngay cả chỗ trống giữa các giường cũng được trải rơm như ở bên ngoài.
Nếu Kim Phi qua đó ở, chỉ sợ sẽ phải chen chúc ngủ chung giường với những cận vệ khác.
Nếu nhất định phải chen chúc thì Kim Phi vẫn vui lòng chen chúc với Nhuận Nương hơn.
Nhuận Nương thơm mát mềm mại, không phải tốt hơn những người đàn ông mạnh mẽ kia gấp trăm lần à?
Có sự đối lập này, Kim Phi cảm thấy sự sắp xếp của Tả Phi Phi vẫn có thể dễ dàng chấp nhận hơn một chút.
Nghe thấy âm thanh chỉnh đốn rơm rạ truyền đến từ lối đi nhỏ ở bên ngoài, cùng với âm thanh các nữ công nhân trên boong tàu trên đỉnh đầu, Kim Phi nhíu mày lại.
Mùa đông năm nay vốn rất lạnh, bây giờ đã vào mùa đông. gió trên boong tàu giống như những con dao nhỏ, cứa vào trên mặt.
Nếu như ngủ trên boong tàu một đêm, cho dù cơ thể có khỏe đến mấy cũng có thể bị đông chết.
Đến lúc đó, đừng nói đi ngăn địch, chỉ sợ còn chưa chạy đến thành Du Quan thì đã có rất nhiều người ngã xuống rồi.
"Phi Phi, thật sự không thể ngủ trên boong tàu được, nếu không thì chia người thành hai nhóm, một nhóm ngủ, nhóm khác ở trên boong tàu canh gác cùng huấn luyện, nàng xem như thế có được không?"
Kim Phi nhìn Tả Phi Phi đang thu dọn đồ đạc trên giường trên và hỏi.
Nói đến việc chính, sắc mặt Tả Phi Phi cũng trở nên nghiêm túc, suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói: "Như vậy cũng được, không những giúp cho mọi người sớm thích ứng được với cuộc sống ở thành Du Quan, mà cũng có thể tránh cho tất cả mọi người không được ngủ ngon."
Nhuận Nương nghe Tả Phi Phi nói như vậy thì khuôn mặt của cô ấy lập tức trở nên đỏ bừng.
"Cái này...' Kim Phi bị chặn họng.
Dù sao thì y cũng không thể thật sự nói rằng để Nhuận Nương đi ngủ ở boong tàu đâu đúng không?
"Nàng ở chỗ nào?" Kim Phi đột nhiên nhìn về phía Tả Phi Phi: "Không thể để Nhuận Nương chen chúc ở cùng nàng được à?”
"Ta ở ngoài cửa phòng của tiên sinh." Tả Phi Phi chỉ vào cửa phòng của Kim Phi.
Kim Phi vươn đầu ra nhìn một cái, quả nhiên phát hiện trợ lý của Tả Phi Phi đang sắp xếp rơm rạ.
"Phi Phi, hay là muội cũng vào ở đi, chúng ta cùng nhau chen chúc."
Nhuận Nương đỏ mặt nói.
Kim Phi vốn tưởng rằng Tả Phi Phi sẽ từ chối, ai ngờ cô ấy lại không chút do dự mà gật đầu: "Thế cũng được!"
Nói xong cô ấy ra ngoài lấy hành lý nhỏ của mình ở bên cạnh trợ lý rồi đặt lên giường trên của khoang thuyền.
"Nhuận Nương, ta ngủ không thành thật, giường trên quá nhỏ, tỷ với tiên sinh cùng nhau ngủ giường dưới đi, dù sao hai người cũng gầy, cũng có thể chen chúc được."
Giường trên cũng không lớn, giường trên đại khái chỉ rộng tối đa tám mươi cen-ti-mét, giường dưới đại khái rộng khoảng một mét hai.
Mặt Nhuận Nương vốn đã đỏ bừng, nghe Tả Phi Phi nói như vậy thì lại càng đỏ hơn.
Nhưng cô ấy lại không hề bác bỏ, mà là đặt gói đồ trên vai lên giường dưới.
Cho dù Kim Phi có ngốc thì y cũng biết Tả Phi Phi đang tác hợp cho mình và Nhuận Nương, nhưng y lại không tìm được lý do gì để phản bác.
Nhuận Nương đã bắt đầu thu dọn đồ đạc, y cuối cùng cũng không thể đuổi Nhuận Nương đi được.
Y quay đầu lại nhìn Thiết Chùy, lại phát hiện Thiết Chùy và cận vệ đã tiến vào trong khoang thuyền đối diện.
Phát hiện Kim Phi nhìn qua, Thiết Chùy nhanh chóng xua tay: "Tiên sinh, chỗ bọn ta thật sự không chen vào được nữa!"
Nói xong anh ta còn đóng sầm cửa lại.
"Ta còn chưa nói là sẽ đến chỗ các ngươi mà..."
Kim Phi tức giận lẩm bẩm.
Vưa rồi y cũng thấy được, nhóm Thiết Chùy bên kia cũng thật sự đã chen chúc hết sức rồi, cho dù giường trên hay
giường dưới đều có ít nhất hai người chen chúc với nhau.
Sự khác biệt chính là giường trên đều là người gầy, còn những người khỏe mạnh thì nằm ở giường dưới.
Ngay cả chỗ trống giữa các giường cũng được trải rơm như ở bên ngoài.
Nếu Kim Phi qua đó ở, chỉ sợ sẽ phải chen chúc ngủ chung giường với những cận vệ khác.
Nếu nhất định phải chen chúc thì Kim Phi vẫn vui lòng chen chúc với Nhuận Nương hơn.
Nhuận Nương thơm mát mềm mại, không phải tốt hơn những người đàn ông mạnh mẽ kia gấp trăm lần à?
Có sự đối lập này, Kim Phi cảm thấy sự sắp xếp của Tả Phi Phi vẫn có thể dễ dàng chấp nhận hơn một chút.
Nghe thấy âm thanh chỉnh đốn rơm rạ truyền đến từ lối đi nhỏ ở bên ngoài, cùng với âm thanh các nữ công nhân trên boong tàu trên đỉnh đầu, Kim Phi nhíu mày lại.
Mùa đông năm nay vốn rất lạnh, bây giờ đã vào mùa đông. gió trên boong tàu giống như những con dao nhỏ, cứa vào trên mặt.
Nếu như ngủ trên boong tàu một đêm, cho dù cơ thể có khỏe đến mấy cũng có thể bị đông chết.
Đến lúc đó, đừng nói đi ngăn địch, chỉ sợ còn chưa chạy đến thành Du Quan thì đã có rất nhiều người ngã xuống rồi.
"Phi Phi, thật sự không thể ngủ trên boong tàu được, nếu không thì chia người thành hai nhóm, một nhóm ngủ, nhóm khác ở trên boong tàu canh gác cùng huấn luyện, nàng xem như thế có được không?"
Kim Phi nhìn Tả Phi Phi đang thu dọn đồ đạc trên giường trên và hỏi.
Nói đến việc chính, sắc mặt Tả Phi Phi cũng trở nên nghiêm túc, suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói: "Như vậy cũng được, không những giúp cho mọi người sớm thích ứng được với cuộc sống ở thành Du Quan, mà cũng có thể tránh cho tất cả mọi người không được ngủ ngon."