“Bệ hạ, long thể rất quan trọng, bây giờ người nên nghỉ ngơi nhiều hơn.”
Sau khi hành lễ, Tiểu Ngọc nhỏ giọng khuyên nhủ.
Nhưng Cửu công chúa chỉ ngước mắt lên nhìn Tiểu Ngọc. một chút, sau đó lại cúi đầu nhìn tấu chương: “Có việc thì nói, không có việc thì đừng làm phiền ta!”
Từ lúc biết được Kim Phi bị vây hãm, Cửu công chúa trở nên nghiêm khắc hơn rất nhiều trong lời nói và làm việc.
Tiểu Ngọc tự biết mình lỡ lời, cũng không dám khuyên nữa, nhanh chóng nói chuyện chính: “Là như thế này ạ, thần muốn xin chỉ thị của bệ hạ, có nên báo tin mừng cho tiên sinh không, nếu được, thần sẽ đi sắp xếp!”
Cửu công chúa nghe mấy lời này, cuối cùng mới ngẩng đầu lên, nghĩ một lúc rồi nói: “Säp xếp người thông báo đi, đừng quên Hạ Nhi tỷ tỷ!”
Phong cách chiến đấu của Kim Phi luôn rất cứng rắn, Cửu công chúa rất lo Kim Phi sẽ sống chết bảo vệ Hi Châu.
Nếu báo cho Kim Phi biết chuyện mình và Quan Hạ Nhi sinh con, trong lòng y sẽ có nhiều vướng bận hơn, nói không chừng sẽ quay về sớm.
“Vâng! Tiểu Ngọc gật đầu, hỏi tiếp: "Vậy có tổ chức lễ đầy tháng cho trưởng công chúa không ạ?”
Cô ấy còn chưa nói xong đã bị Cửu công chúa cắt ngang: “Bây giờ Xuyên Thục bốn phía đều là kẻ địch, phu quân không có ở đây, không thích hợp làm linh đình, toàn bộ đợi phu quân về rồi nói sau!”
“Vâng!” Tiểu Ngọc phát hiện Cửu công chúa lại cúi đầu nhìn tấu chương, cô ấy cúi đầu hành lễ: “Thần cáo lui!”
Nhưng Cửu công chúa lại ngẩng đầu lên, nhìn Tiểu Ngọc. rồi nói: “Đừng nói cho Hạ Nhi tỷ tỷ là trẫm đang phê chuẩn tấu chương!”
Kim Phi không ở đây, người có thể quản Cửu công chúa bây giờ, chỉ có Khánh phi và Quan Hạ Nhi.
Hôm qua cô ấy còn một số việc chính trị khẩn cấp chưa giải quyết xong, không dễ gì mới dụ được Khánh phi đi, không muốn gọi thêm Quân Hạ Nhi tới nữa.
Tiếc là lời của Cửu công chúa vừa mới dứt, thì nghe thấy giọng của thị nữ từ cửa: “Hạ Nhi phu nhân!”
Vừa nãy Cửu công chúa còn nghiêm nghị, sắc mặt trong chốc lát đã thay đổi, giống như đứa trẻ lén lút làm điều xấu bị phụ huynh phát hiện, nhanh chóng ra hiệu cho Châu Nhi thu dọn tấu chương.
Nhưng bản tấu thực tế quá nhiều, Châu Nhi mới dọn được. một nửa đã nhìn thấy Quan Hạ Nhi dìu Bắc Thiên Tâm đi vào, phía sau có một thị nữ với gương mặt đầy hoảng hốt.
Tay áo trên người của thị nữ còn bị rách.
Ở Đại Khang người dám xông vào vào phòng ngủ của Cửu công chúa chỉ đếm trên đầu ngón tay, Quan Hạ Nhi là một trong số đó.
Chỉ có điều tính cách của Quan Hạ Nhi yếu đuối, bình thường gặp ai cũng đều cười tít cả mắt, nói chuyện cũng nhẹ nhàng, chưa bao giờ làm chuyện này.
Vừa nãy Quan Hạ Nhi đột ngột xông vào, thị nữ còn muốn cản nên bị Bắc Thiên Tâm đẩy đi.
Thị nữ này chỉ là một thị nữ bình thường, sao có thể chặn được Bắc Thiên Tâm? Cô ấy bị đẩy đến mức lảo đảo, tay áo bị rách khi vướng vào vòng gõ cửa.
Đợi thị nữ đứng vững, Quan Hạ Nhi đã vào phòng rồi.
Châu Nhi nhìn thấy thị nữ muốn giải thích, xua tay tỏ ý bảo cô ấy ra ngoài trước.
"Hạ Nhi phu nhân, bệ hạ, thần có việc bận nên đi trước đây!"
Tiểu Ngọc cũng hành lễ, tránh đi với gương mặt nhẹ nhõm.
Vừa nãy cô ấy còn đang lo lắng, làng Tây Hà lớn như v: lỡ như Quan Hạ Nhi nghe được chuyện của Cửu công chúa rồi †ìm qua đây, thì dù không phải cô ấy nói, e rằng cũng không giải thích rõ được.
Bây giờ thì tốt rồi, cô ấy còn chưa đi thì Quan Hạ Nhi đã đến, Cửu công chúa cũng không thể trách cô ấy được.
"Tỷ tỷ, tỷ sao lại qua đây? Cửu công chúa nói: "Tỷ vừa mới sinh con, nên nghỉ ngơi thật tốt, có chuyện gì chỉ cần nhờ người qua nói một tiếng là được rồi, sao lại có thể tự mình qua đây chứ? Châu Nhi, mau đỡ tỷ tỷ ngồi xuống."
“Ta không tự mình qua đây, người khác nói muội có nghe chịu không?”
Sau khi hành lễ, Tiểu Ngọc nhỏ giọng khuyên nhủ.
Nhưng Cửu công chúa chỉ ngước mắt lên nhìn Tiểu Ngọc. một chút, sau đó lại cúi đầu nhìn tấu chương: “Có việc thì nói, không có việc thì đừng làm phiền ta!”
Từ lúc biết được Kim Phi bị vây hãm, Cửu công chúa trở nên nghiêm khắc hơn rất nhiều trong lời nói và làm việc.
Tiểu Ngọc tự biết mình lỡ lời, cũng không dám khuyên nữa, nhanh chóng nói chuyện chính: “Là như thế này ạ, thần muốn xin chỉ thị của bệ hạ, có nên báo tin mừng cho tiên sinh không, nếu được, thần sẽ đi sắp xếp!”
Cửu công chúa nghe mấy lời này, cuối cùng mới ngẩng đầu lên, nghĩ một lúc rồi nói: “Säp xếp người thông báo đi, đừng quên Hạ Nhi tỷ tỷ!”
Phong cách chiến đấu của Kim Phi luôn rất cứng rắn, Cửu công chúa rất lo Kim Phi sẽ sống chết bảo vệ Hi Châu.
Nếu báo cho Kim Phi biết chuyện mình và Quan Hạ Nhi sinh con, trong lòng y sẽ có nhiều vướng bận hơn, nói không chừng sẽ quay về sớm.
“Vâng! Tiểu Ngọc gật đầu, hỏi tiếp: "Vậy có tổ chức lễ đầy tháng cho trưởng công chúa không ạ?”
Cô ấy còn chưa nói xong đã bị Cửu công chúa cắt ngang: “Bây giờ Xuyên Thục bốn phía đều là kẻ địch, phu quân không có ở đây, không thích hợp làm linh đình, toàn bộ đợi phu quân về rồi nói sau!”
“Vâng!” Tiểu Ngọc phát hiện Cửu công chúa lại cúi đầu nhìn tấu chương, cô ấy cúi đầu hành lễ: “Thần cáo lui!”
Nhưng Cửu công chúa lại ngẩng đầu lên, nhìn Tiểu Ngọc. rồi nói: “Đừng nói cho Hạ Nhi tỷ tỷ là trẫm đang phê chuẩn tấu chương!”
Kim Phi không ở đây, người có thể quản Cửu công chúa bây giờ, chỉ có Khánh phi và Quan Hạ Nhi.
Hôm qua cô ấy còn một số việc chính trị khẩn cấp chưa giải quyết xong, không dễ gì mới dụ được Khánh phi đi, không muốn gọi thêm Quân Hạ Nhi tới nữa.
Tiếc là lời của Cửu công chúa vừa mới dứt, thì nghe thấy giọng của thị nữ từ cửa: “Hạ Nhi phu nhân!”
Vừa nãy Cửu công chúa còn nghiêm nghị, sắc mặt trong chốc lát đã thay đổi, giống như đứa trẻ lén lút làm điều xấu bị phụ huynh phát hiện, nhanh chóng ra hiệu cho Châu Nhi thu dọn tấu chương.
Nhưng bản tấu thực tế quá nhiều, Châu Nhi mới dọn được. một nửa đã nhìn thấy Quan Hạ Nhi dìu Bắc Thiên Tâm đi vào, phía sau có một thị nữ với gương mặt đầy hoảng hốt.
Tay áo trên người của thị nữ còn bị rách.
Ở Đại Khang người dám xông vào vào phòng ngủ của Cửu công chúa chỉ đếm trên đầu ngón tay, Quan Hạ Nhi là một trong số đó.
Chỉ có điều tính cách của Quan Hạ Nhi yếu đuối, bình thường gặp ai cũng đều cười tít cả mắt, nói chuyện cũng nhẹ nhàng, chưa bao giờ làm chuyện này.
Vừa nãy Quan Hạ Nhi đột ngột xông vào, thị nữ còn muốn cản nên bị Bắc Thiên Tâm đẩy đi.
Thị nữ này chỉ là một thị nữ bình thường, sao có thể chặn được Bắc Thiên Tâm? Cô ấy bị đẩy đến mức lảo đảo, tay áo bị rách khi vướng vào vòng gõ cửa.
Đợi thị nữ đứng vững, Quan Hạ Nhi đã vào phòng rồi.
Châu Nhi nhìn thấy thị nữ muốn giải thích, xua tay tỏ ý bảo cô ấy ra ngoài trước.
"Hạ Nhi phu nhân, bệ hạ, thần có việc bận nên đi trước đây!"
Tiểu Ngọc cũng hành lễ, tránh đi với gương mặt nhẹ nhõm.
Vừa nãy cô ấy còn đang lo lắng, làng Tây Hà lớn như v: lỡ như Quan Hạ Nhi nghe được chuyện của Cửu công chúa rồi †ìm qua đây, thì dù không phải cô ấy nói, e rằng cũng không giải thích rõ được.
Bây giờ thì tốt rồi, cô ấy còn chưa đi thì Quan Hạ Nhi đã đến, Cửu công chúa cũng không thể trách cô ấy được.
"Tỷ tỷ, tỷ sao lại qua đây? Cửu công chúa nói: "Tỷ vừa mới sinh con, nên nghỉ ngơi thật tốt, có chuyện gì chỉ cần nhờ người qua nói một tiếng là được rồi, sao lại có thể tự mình qua đây chứ? Châu Nhi, mau đỡ tỷ tỷ ngồi xuống."
“Ta không tự mình qua đây, người khác nói muội có nghe chịu không?”