Mục lục
Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai bên rơi vào thế bế tắc. "Sao Đại Khang lại rơi vào tình trạng hỗn loạn như vậy?”

Đường Tiểu Bắc đặt bức thư xuống, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được.

Kim Phi cũng cau mày thật chặt.

Khi họ ở trên đảo, y đã cố gắng tưởng tượng tình huống theo cách tồi tệ nhất có thể, nhưng y không bao giờ nghĩ răng chỉ trong vài tháng, Đại Khang đã bị chia năm xẻ bảy, rơi vào. tình thế chư hầu hỗn chiến.

Đại Cường liếc nhìn Kim Phi, thấp giọng nói: "Tiên sinh, quanh xưởng đóng tàu khả năng vẫn còn có gián điệp của giới quý tộc. Vì lý do an toàn, e rằng không thể tổ chức tiệc chiêu đãi cho ngài được..."

Nhưng anh ta còn chưa kịp nói xong, Kim Phi đã cắt ngang: "Đã lúc này rồi, còn phải tổ chức tiệc chiêu đãi làm gì? à, Hồng Đào Bình có biết ta đã trở về không?”

Sau khi gửi thư cho Cửu công chúa, y đã chỉ thị cho Thiết Chùy gửi tin nhắn cho Đại Cường, yêu cầu Hồng Đào Bình tạo ra một con thuyền tốc hành.

Theo kế hoạch, sau khi trở về, y dự định trước tiên đến xưởng đóng tàu, dùng thiết bị mang về chế tạo một chiếc thuyền tốc hành chạy bằng hơi nước đơn giản để nhanh chóng trở về Kim Xuyên.

Tuy nhiên, sau khi đọc lá thư của Cửu công chúa, y đã từ bỏ ý định đó.

Trước đây trên Trường Giang chỉ có thủy tặc, nhưng giờ đây, khi Đại Khang rơi vào cuộc chiến hỗn loạn giữa các chư vương, giới quý tộc ven sông đã lập chốt kiểm soát, tống tiền thương nhân qua lại.

Tiêu cục Trấn Viễn là mục tiêu của các quý tộc, một khi bị phát hiện, cũng không đơn giản như bị tống tiền, mà là sẽ bị cướp luôn.

Bây giờ thương hội Kim Xuyên đã rút toàn bộ hoạt động kinh doanh tại Giang Nam.

Nếu Kim Phi yêu cầu những món đồ nhỏ, Cửu công chúa còn có thể tìm cách đưa chúng lên một con tàu chở hàng thông thường và gửi lén đến Đông Hải. Nhưng Kim Phi muốn để Mãn Thương đưa trang bị, điều này là không thể.

Ngay cả khi chuyển giao thành công, tiếng ồn của thuyền hơi nước cũng quá lớn và không thể giữ bí mật với giới quý tộc.

Một khi giới quý tộc biết được y còn sống, rất có thể sẽ lập tức chấm dứt nội chiến, hợp lực đối phó y.

Mặc dù nghĩ như vậy hơi tự cao, nhưng Kim Phi cũng không dám mạo hiểm.

Lần trước gặp tập kích giữ lại được cái mạng đã coi là may mắn. Y không thể lúc nào cũng trông cậy vào may mắn được?

Vì vậy Kim Phi từ bỏ ý định trước đó, quyết định không quay lại xưởng đóng tàu.

"Tiên sinh, không dám nói dối, sau tai nạn của ngài, ta không dám tin Hồng Đào Bình nữa, cho nên... Đó là lý do tại sao ta không nói với hắn rằng ngài đã trở lại."

Đại Cường nói: "Ngoại trừ những huynh đệ đi cùng ta trên thuyền, chỉ có phó đại đội trưởng biết ngài đã trở lại, ta cũng chưa nói gì với những huynh đệ khác."

"Ngươi làm rất đúng!"

Kim Phi vỗ bả vai Đại Cường, khẳng định cách làm của anh ta là đúng.

Lúc này, y không thể quan tâm Hồng Đào Bình sẽ nghĩ gì. Y chỉ muốn trở về Kim Xuyên càng sớm càng tốt, trở về với gia đình.

"Tiên sinh xin đừng trách ta tự ý quyết định." Đại Cường cười thật thà.

"Ngươi tìm cách sắp xếp thuyền cho ta, ta muốn trở về Kim Xuyên càng sớm càng tốt."

"Đã sắp xếp xong, nhà họ Địch gần đây có hai chiếc. thuyền đi Du Châu, ta đã sắp xếp xong xuôi, tiên sinh có thể ngồi thuyền của bọn họ trở về."

Đại Cường nói: "Chỉ là đành phải để tiên sinh và phu nhân chịu thiệt giả trở thành người làm, ở trong nhà kho."

"Chỉ cần ta có thể trở về, không có gì là phải chịu thiệt cả."

Kim Phi lắc đầu nói: "Nhà họ Địch nào vậy, có đáng tin không?"

"Cái này thì phải hỏi Tiểu Bắc phu nhân."

Đại Cường cười nói.

Kim Phi nghi ngờ nhìn Đường Tiểu Bắc.

"Lúc đầu không ít quyền quý tẩy chay thương hội của chúng ta, vì vậy ta đã sắp xếp cho vài người ăn mặc như những thương nhân khác và kéo hàng hóa của chúng ta đi bán, giá rẻ hơn một chút so với thương hội.

Vì vậy, một số quyền quý ghét chúng ta sẽ tìm đến họ để mua đồ, đó cũng là một cách để bán hàng hóa."

Đường Tiểu Bắc mỉm cười nói: "Nhà họ Địch là một trong số đó, chưởng quầy tên là Địch An, chung một nhóm với Chung Linh Nhi... là người đi đường hơi cà nhắc, chàng còn nhớ không?"

“Hóa ra là hắn!" Kim Phi nhớ ra rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK