Mục lục
Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Sao nghe giống đứa bé tên Thủy Oa ở Đông Hải vậy?" Quan Hạ Nhi cười bảo:"Ban đầu đứa bé kia cũng khăng khăng muốn đòi gặp đương gia!"

"Tỷ tỷ, hai ta nghĩ giống nhau ghê, lúc ấy ta cũng cảm thấy Hàn Trầm giống hệt đứa bé kia!" Cửu công chúa tỏ vẻ như vừa tìm được tri kỷ.

"May mà Hàn Trầm là một nam nhân, bằng không nghe muội nói như vậy, ta còn tưởng tình nhân mà đương gia nuôi ở Đông Hải tìm tới rồi đấy." Quan Hạ Nhi cười trêu.

Cửu công chúa cũng che miệng cười một chút, sau đó hỏi: "Phu quân, chàng muốn gặp hắn không?"

Kim Phi suy nghĩ một chút: "Nếu hắn nói muốn gặp mặt, vậy thì cứ cho gặp đi."

"Vậy được, lát nữa ta cho người đến thông báo cho hắn, giờ Tỵ sáng ngày mai đến ngự thư phòng."

"Được, " Kim Phi gật đầu.

Sáng hôm sau, Hàn Trầm đúng hẹn mà đi tới ngự thư phòng, vừa vào cửa đã nhìn qua một lượt, sau khi thấy Kim Phi, ánh mắt hắn không khỏi sáng lên.

Mặc dù trước kia hắn chưa từng gặp Kim Phi, nhưng lúc này ngự thư phòng chỉ có mấy người Cửu công chúa, Thiết Thế Hâm và Tiểu Ngọc, những người khác ngày hôm qua đều đã gặp rồi, người trẻ tuổi mới xuất hiện này không phải Kim Phi thì còn là ai được nữa?

"Bái kiến bệ hạ, ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"

Hàn Trầm chỉnh lại tay áo, dựa theo quy định cũ của Đại Khang mà nghiêm túc thi lễ với Cửu công chúa, đến khi Cửu công chúa nói một tiếng bình thân hắn mới đứng dậy.

Sau khi đứng dậy hắn bèn hành lễ với Kim Phi theo phong cách thư sinh: "Bái kiến quốc sư đại nhân!"

"Hàn tiên sinh, ngưỡng mộ đã lâu!" Kim Phi đáp lễ lại.

Hàn Trầm vội vàng cúi người thi lễ lại với Kim Phi: "Là tiểu sinh ngưỡng mộ quốc sư đại nhân đã lâu!"

Từ trước đến giờ Kim Phi không hứng thú với những thứ lễ nghi rườm rà này, sau khi đứng dậy y trực tiếp hỏi: "Nghe nói ngươi muốn gặp ta? Có chuyện gì không?"

"À..." Hàn Trầm không ngờ Kim Phi hỏi thẳng như vậy, không khỏi sửng sốt một chút, nhưng hắn cũng phản ứng rất nhanh, vội vàng trả lời: "Bẩm quốc sư đại nhân, trước tiên tiểu sinh muốn cảm ơn quốc sư đại nhân lúc ở Đông Hải đã cứu vợ con tiểu sinh, sau đó tiểu sinh muốn đầu hàng tiên sinh, xin tiên sinh thu nhận!"

"Thu nhận ư?" Kim Phi hỏi: "Chẳng phải ngươi phát triển rất tốt ở Phụng Đài và Ngụy Lăng sao?"

"Nếu quốc sư đại nhân đã hỏi việc này, tiểu sinh cũng không dám giấu giếm, người dưới trướng của tiểu sinh có lục đục nội bộ..."

Hàn Trầm nói không dám giấu giếm thì thật sự không hề giấu giếm, hắn kể hết chuyện lục đục nội bộ, sau đó nói: "Nói ra thì sợ bệ hạ và quốc sư đại nhân chê cười, trước kia ta luôn cảm thấy mình rất có tài, chẳng qua chỉ không có cơ hội thể hiện, nhưng thông qua chuyện lần này, ta mới biết chút bản lĩnh này của mình như muối bỏ biển, có nhiều người dân ủng hộ ta như vậy mà ta lại khiến Phụng Đài và Ngụy Lăng trở nên hỗn loạn."

"Thế nên ngươi muốn vứt cái cục diện rối rắm này cho bọn ta?" Kim Phi hỏi ngược lại.

"Cũng không phải thế, " Hàn Trầm nói: "Mặc dù bây giờ Phụng Đài và Ngụy Lăng cực kỳ rối loạn, nhưng nhìn chung vẫn còn dưới sự khống chế của ta, ta cũng tin trong vòng ba tháng có thể giải quyết lục đục nội bộ!"

"Đã như vậy, tại sao vẫn phải đầu hàng bọn ta, không phải giải quyết lục đục nội bộ là được rồi sao?"

"Giải quyết lục đục nội bộ xong thì sao? Tiêu cục Trấn Viễn sớm muộn gì cũng sẽ bình định Trung Nguyên, đến lúc đó bọn ta phải liều mạng với tiêu cục Trấn Viễn sao?" Hàn Trầm lắc đầu: "Việc này thì tự bản thân Hàn Trầm ta vẫn hiểu, đến lúc đó ta chỉ có thể đầu hàng hoặc bị tiêu cục Trấn Viễn tiêu diệt. Đã như vậy, không bằng thừa dịp bây giờ bệ hạ và quốc sư đại nhân đang thiếu nhân lực, chủ động đầu hàng, nhìn chung còn có thành ý hơn là đợi tiêu cục Trấn Viễn đánh tới cửa, bị ép buộc mới bất đắc dĩ đầu hàng, không phải sao?"

Kim Phi cuối cùng cũng hiểu đánh giá hôm qua Cửu công chúa dành cho Hàn Trầm rồi.

Lời nói vừa rồi của Hàn Trầm cực kỳ chân thành, cũng vô cùng thẳng thắn, kiểu người như vậy chỉ có thể là kẻ vô cùng thành thật hoặc là kẻ giả vờ vô cùng tài tình.

Tạm thời Kim Phi cũng không thể phán đoán được hắn đang nói thật hay là diễn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK