Mục lục
Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kẻ ác cần phải để kẻ ác trừng phạt, nếu Kim Phi hoặc Cửu công chúa xử lý chuyện này, có lẽ sẽ tìm ra chỗ đột phá trên luật pháp, nhưng Đường Tiểu Bắc mặc kệ những điều đó, chỉ tìm người đi bắt tên thủ lĩnh lưu manh này lại rồi treo hắn lên đánh một trận.

Tên thủ lĩnh lưu manh bình thường chỉ bắt nạt dân thường, có bao giờ nhìn thấy cảnh tượng này đâu. Không đợi nhân viên hộ tống thẩm vấn đã sợ đến mức tè ra quần, sợ hãi giải thích rõ ràng việc mình đã làm.

Lúc này Đường Tiểu Bắc mới tha cho hắn, nhưng lại tịch thu hết nông cụ mà hắn tích trữ.

Tên thủ lĩnh lưu manh không những không dám ngăn cản mà sau khi về còn chủ động bán toàn bộ hàng hóa trong cửa hàng cho người dân với giá rẻ, sau đó đuổi bọn côn đồ dưới trướng đi, đưa người yêu từ trong thanh lâu về quê, thành thật làm nông ở quê nhà.

Thương nhân này vừa lúc gặp lại Đường Tiểu Bắc, nếu không sau khi kiếm được nhiều tiền hơn, lá gan của hắn cũng ngày càng lớn.

Bây giờ dám đầu cơ trục lợi, đánh đập người dân, sau này còn dám đút lót quan viên, cấu kết với nghiệp quan, thậm chí khống chế quan phủ địa phương.

Những tên trùm tài chính ở thế giới phương Tây và các nhà tài phiệt cách vách ở kiếp trước là bằng chứng rõ ràng nhất.

Thế nên Kim Phi đã nhắc nhở Cửu công chúa từ trước, phải hướng dẫn và giám sát nghiêm ngặt với thương nhân trong lúc phát triển kinh tế.

Áp dụng chính sách lương cao, liêm chính với quan viên cũng là nguyên nhân này.

Kim Phi biết rõ tác hại mà quan chức tham nhũng gây ra cho người dân nên luôn có thái độ không khoan nhượng với nạn tham nhũng.

Một khi phát hiện có ai cấu kết với nghiệp qua thì xử phạt thật nặng, hình phạt rất nghiêm khắc.

“Quyền lợi và nghĩa vụ luôn đi với nhau”.

Cửu công chúa nhanh chóng ghi nhớ câu này.

“Vũ Dương, nàng xong việc thì cũng nên nghỉ sớm đi”, Kim Phi xoa mặt rồi đứng dậy.

“Phu quân, chàng muốn đi đâu vậy?”, Cửu công chúa đặt bút xuống hỏi.

“Ta có chút việc, đến nhật báo Kim Xuyên một chuyến”, Kim Phi đáp.

“Đến nhật báo Kim Xuyên làm gì?”, Cửu công chúa hỏi: “Sắp đến vụ thu hoạch mùa thu, nếu bây giờ chúng ta tuyên bố khuyến khích khai hoang, có thể sẽ ảnh hưởng đến sự nhiệt tình của người dân đối với vụ thu hoạch mùa thu. Chẳng phải chúng ta đã nói với nhau là đợi sau vụ thu hoạch mới công bố chính sách khuyến khích khai hoang sao?”

“Ta đến đó không phải để nói chuyện khuyến khích khai hoang”, Kim Phi xua tay nói: “Lần này đi, ta phát hiện có rất nhiều người vẫn chưa ý thức được tầm quan trọng của việc ủ phân, hoặc là lúc đó họ không nhớ rõ phương pháp ủ phân cụ thể, ta muốn Trần Văn Viên thêm một bản phụ bổ sung, nói về việc ủ phân.”

“Vậy à?”

Cửu công chúa cũng đứng lên.

Năm ngoái Ngụy Đại đồng áp dụng cách Kim Phi nói, sử dụng khá nhiều phân bón, năm nay lúc gieo hạt, một nửa thử nghiệm sử dụng phân bón, một nửa không sử dụng.

Mấy ngày trước Cửu công chúa đi ra đồng xem thử, ở một nửa ruộng dùng phân bón thì cây trồng sinh trưởng tốt hơn nhiều so với bên không dùng phân bón, bông lúa rõ ràng đã to và đầy đặn hơn.

Điều này chứng minh phân bón có thể tăng năng suất lên rất nhiều.

Nông nghiệp có ảnh hưởng đến sức khỏe của người dân, cũng liên quan đến sự ổn định của chính quyền, thế nên Cửu công chúa cũng rất chú trọng đến nông nghiệp, khi nghe Kim Phi nói thế, cô ấy cũng rất đồng ý với quyết định của Kim Phi.

Nhưng ngoài mặt cô ấy vẫn nói: “Bây giờ đã muộn lắm rồi, hay là để mai hẵng đi nhé?”

“Ngày mai ta phải đến xưởng thép mới tìm Mãn Thương để bàn chuyện nông cụ, bây giờ vẫn nên đi một chuyến”.

Kim Phi cười nói: “Dù sao bây giờ ta cũng không ngủ được, Trần Văn Viễn cũng là cú đêm đấy”.

Theo kế hoạch của Kim Phi, việc khuyến khích khai hoang và cho vay để mua nông cụ sẽ được công bố cùng lúc, đến lúc đó rất có thể sẽ có rất nhiều người dân nộp đơn xin mua nông cụ, để tránh trường hợp các hợp tác xã mua bán cạn kiệt nguồn cung ứng, xưởng thép phải sản xuất trước thời hạn, thế nên Kim Phi định sáng mai đến xưởng thép mới để bàn vấn đề này với Mãn Thương, không có thời gian đến gặp Trần Văn Viễn.


Hơn nữa bình thường Trần Văn Viễn ngủ đến tận gần trưa, Kim Phi đến thì chắc chắn anh ta sẽ thức dậy, nhưng Kim Phi cũng lười làm phiền giấc mộng của người ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK