Thật ra, kể từ khi đám quyền quý phái người đến xâm nhập vào làng Tây Hà, một trong những nhiệm vụ quan trọng nhất chính là xúi giục.
Tuy nhiên, công việc này được thực hiện rất bí mật, đôi khi ngay cả người trong cuộc cũng rất khó phát hiện ra.
Ví dụ như, mật thám xúi giục Ngụy Lão Tam nổi dậy, bề ngoài là một người bán hàng rong đến làng Tây Hà để mua hàng từ nơi khác.
Khi Ngụy Lão Tam vẫn đang đốt lò, mật thám đã bắt đầu tiếp xúc với Ngụy Lão Tam, lý do là cha hẳn ta cũng là một thợ đốt lò, nhìn thấy Ngụy Lão Tam nên cảm thấy rất thân thiết.
Đốt lò là một công việc vất vả, mật thám lại biết nói chuyện, hầu như mỗi lời hắn ta nói đều chạm vào trái tim của Ngụy Lão Tam.
Sau nhiều lần tiếp xúc, hai người đã trở thành bạn tốt.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đông À, Hạ Lạnh
2. Đoạn Ký Ức Bị Đánh Mất
3. Thiếu Niên Tai Mèo Của Nàng
4. Không Hẹn Mà Đến
=====================================
Nhưng mật thám hoàn toàn không đề cập đến việc xúi giục, cũng không tiết lộ bất kỳ ý định nào về vấn đề này, dường như thực sự là thành tâm thành ý muốn làm bạn với Ngụy Lão Tam.
Mỗi lần người bán hàng rong đến làng Tây Hà mua hàng đều sẽ mang đến một số món đồ cho con của Ngụy Lão Tam.
Cũng không phải đáng tiền lắm, chỉ là một số đồ ăn vặt, đồ chơi nhỏ nhỏ mà trong làng không có thôi.
Vào tháng chạp năm ngoái, Ngụy Lão Tam dẫn gia hình họ hàng đến huyện thành để mua đồ, sau khi người bán hàng rong biết tin, đã nhiệt tình điếp đãi nhóm người bọn họ, khiến cho Ngụy Lão Tam nở mày nở mặt trước người thân của mình.
Người trong núi không có mưu mô gì, người khác tốt với họ một chút thì họ sẽ lập tức thật lòng thật dạ.
Sau chuyện đó, trong lòng Ngụy Lão Tam đã coi tên mật thám như huynh đệ nhà mình.
Mãi đến lúc đó, tên mật thám vẫn không đề cập gì đến chuyện xúi giục, mà thỉnh thoảng mời Ngụy Lão Tam đến huyện phủ làm khách, đưa hän đến các quán rượu, thanh lâu để khám phá thế giới.
Ngụy Lão Tam đã sống nửa đời người trên núi, chẳng mấy chốc đã bị thế giới đầy màu sắc làm lóa mắt.
Nếu là một mật thám bình thường, lúc này đã có thể ra tay rồi, nhưng mật thám này vẫn không ra tay mà ngược lại lại nhắm vào cháu trai của Ngụy Lão Tam.
Cháu trai của Ngụy Lão Tam là một trong những người đầu tiên tham gia vào đi tống với Lưu Thiết, hắn làm việc chăm chỉ, gặp phải thổ phỉ cũng không mập mờ, nhưng tật xấu lớn nhất của hắn là thích uống rượu.
Ở Đại Khang lương thực đắt đỏ, rượu cũng đắt, cháu trai của Ngụy Lão Tam đã tiêu hơn một nửa số tiền lương hàng tháng của mình vào việc mua rượu uống.
Bình thường không đi làm uống chút rượu cũng được thôi, nhưng hắn uống rượu thì căn bản sẽ không quan tâm đến những chuyện khác.
Ban đầu khi tiêu cục thành lập, đội hộ vệ có thể được ưu tiên tham gia, kết quả ngày thẩm định, hắn cũng uống say bí tỉ, khi đang kiểm tra nỏ tay, hắn suýt chút nữa đã bắn chết một cựu binh đang vây xem.
Trương Lương rất tức giận, lập tức hủy bỏ tư cách của hắn, còn nói khi nào hẳn cai rượu thì lúc đó mới có thể tham gia vào tiêu cục.
Trương Lương nói như vậy, vốn dĩ là muốn ép hẳn cai rượu, ai ngờ tên này căn bản không coi trọng chút nào, ngược lại còn đi khắp nơi nói rằng tiêu cục có quá nhiều quy củ, hẳn cũng không muốn tham gia.
Sau đó cháu trai của Ngụy Lão Tam trở thành nhân viên hậu cần chuyên nghiệp, mỗi ngày đều đi theo thương hội Kim Xuyên ra nam vào bắc, ăn thịt uống rượu.
Uống nhiều sẽ dễ gây chuyện, mật thám đã lợi dụng điều này, khi hắn đang đi đến Giang Nam đã cố ý tìm người khiêu khích.
Say rượu khiến cho người hèn nhát trở nên gan dạ, cháu trai của Ngụy Lão Tam lúc đó đã đánh đối phương gần chết và bị quan phủ địa phương bắt vào trong đại lao.
Ở thời đại phong kiến, việc vướng vào kiện tụng rất phiền phức, bản thân Ngụy Lão Tam không còn con trai nên vẫn luôn coi cháu trai như con ruột, khi nhận được tin báo lập tức đi tìm người giải quyết vấn đề.
Khi đó Kim Phi và Trương Lương đều không ở Kim Xuyên, nên Ngụy Lão Tam đã tìm đến Trịnh Phương, muốn Trịnh Phương ra mặt phối hợp với quan phủ địa phương để thả cháu trai mình ra.
Để ngăn chặn các nhân viên hộ tống phát triển tính cách hống hách, Trương Lương luôn nhấn mạnh các nhân viên hộ tống, nhân viên hậu cần ra ngoài phải tuân thủ luật pháp, nếu có chuyện gì thì tiêu cục sẽ không giúp đỡ.
Cháu trai của Ngụy Lão Tam đánh người gần chết, Trịnh Phương đương nhiên sẽ không giúp đỡ hắn.
Ngụy Lão Tam không còn cách nào khác, chỉ có thể đến †ìm tên mật thám để kể khổ.
Thế là tên mật thám thuận nước đẩy thuyền, hứa sẽ giúp đỡ giải quyết vấn đề.
Để tỏ ra vất vả hơn, tên mật thám còn tìm rất nhiều người đến diễn kịch giúp, làm ra vẻ vì người khác mà tiêu hết cả gia tài, nhưng lại không muốn Ngụy Lão Tam biết, sau đó lại lén lút sắp xếp người "trong lúc vô tình" nói cho Ngụy Lão Tam biết.
Sau khi Ngụy Lão Tam biết, cảm động đến mức khóc không thành tiếng.
Cho đến lúc này, bố cục của mật thám mới coi như là thành công hơn nửa.
Tuy nhiên, công việc này được thực hiện rất bí mật, đôi khi ngay cả người trong cuộc cũng rất khó phát hiện ra.
Ví dụ như, mật thám xúi giục Ngụy Lão Tam nổi dậy, bề ngoài là một người bán hàng rong đến làng Tây Hà để mua hàng từ nơi khác.
Khi Ngụy Lão Tam vẫn đang đốt lò, mật thám đã bắt đầu tiếp xúc với Ngụy Lão Tam, lý do là cha hẳn ta cũng là một thợ đốt lò, nhìn thấy Ngụy Lão Tam nên cảm thấy rất thân thiết.
Đốt lò là một công việc vất vả, mật thám lại biết nói chuyện, hầu như mỗi lời hắn ta nói đều chạm vào trái tim của Ngụy Lão Tam.
Sau nhiều lần tiếp xúc, hai người đã trở thành bạn tốt.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đông À, Hạ Lạnh
2. Đoạn Ký Ức Bị Đánh Mất
3. Thiếu Niên Tai Mèo Của Nàng
4. Không Hẹn Mà Đến
=====================================
Nhưng mật thám hoàn toàn không đề cập đến việc xúi giục, cũng không tiết lộ bất kỳ ý định nào về vấn đề này, dường như thực sự là thành tâm thành ý muốn làm bạn với Ngụy Lão Tam.
Mỗi lần người bán hàng rong đến làng Tây Hà mua hàng đều sẽ mang đến một số món đồ cho con của Ngụy Lão Tam.
Cũng không phải đáng tiền lắm, chỉ là một số đồ ăn vặt, đồ chơi nhỏ nhỏ mà trong làng không có thôi.
Vào tháng chạp năm ngoái, Ngụy Lão Tam dẫn gia hình họ hàng đến huyện thành để mua đồ, sau khi người bán hàng rong biết tin, đã nhiệt tình điếp đãi nhóm người bọn họ, khiến cho Ngụy Lão Tam nở mày nở mặt trước người thân của mình.
Người trong núi không có mưu mô gì, người khác tốt với họ một chút thì họ sẽ lập tức thật lòng thật dạ.
Sau chuyện đó, trong lòng Ngụy Lão Tam đã coi tên mật thám như huynh đệ nhà mình.
Mãi đến lúc đó, tên mật thám vẫn không đề cập gì đến chuyện xúi giục, mà thỉnh thoảng mời Ngụy Lão Tam đến huyện phủ làm khách, đưa hän đến các quán rượu, thanh lâu để khám phá thế giới.
Ngụy Lão Tam đã sống nửa đời người trên núi, chẳng mấy chốc đã bị thế giới đầy màu sắc làm lóa mắt.
Nếu là một mật thám bình thường, lúc này đã có thể ra tay rồi, nhưng mật thám này vẫn không ra tay mà ngược lại lại nhắm vào cháu trai của Ngụy Lão Tam.
Cháu trai của Ngụy Lão Tam là một trong những người đầu tiên tham gia vào đi tống với Lưu Thiết, hắn làm việc chăm chỉ, gặp phải thổ phỉ cũng không mập mờ, nhưng tật xấu lớn nhất của hắn là thích uống rượu.
Ở Đại Khang lương thực đắt đỏ, rượu cũng đắt, cháu trai của Ngụy Lão Tam đã tiêu hơn một nửa số tiền lương hàng tháng của mình vào việc mua rượu uống.
Bình thường không đi làm uống chút rượu cũng được thôi, nhưng hắn uống rượu thì căn bản sẽ không quan tâm đến những chuyện khác.
Ban đầu khi tiêu cục thành lập, đội hộ vệ có thể được ưu tiên tham gia, kết quả ngày thẩm định, hắn cũng uống say bí tỉ, khi đang kiểm tra nỏ tay, hắn suýt chút nữa đã bắn chết một cựu binh đang vây xem.
Trương Lương rất tức giận, lập tức hủy bỏ tư cách của hắn, còn nói khi nào hẳn cai rượu thì lúc đó mới có thể tham gia vào tiêu cục.
Trương Lương nói như vậy, vốn dĩ là muốn ép hẳn cai rượu, ai ngờ tên này căn bản không coi trọng chút nào, ngược lại còn đi khắp nơi nói rằng tiêu cục có quá nhiều quy củ, hẳn cũng không muốn tham gia.
Sau đó cháu trai của Ngụy Lão Tam trở thành nhân viên hậu cần chuyên nghiệp, mỗi ngày đều đi theo thương hội Kim Xuyên ra nam vào bắc, ăn thịt uống rượu.
Uống nhiều sẽ dễ gây chuyện, mật thám đã lợi dụng điều này, khi hắn đang đi đến Giang Nam đã cố ý tìm người khiêu khích.
Say rượu khiến cho người hèn nhát trở nên gan dạ, cháu trai của Ngụy Lão Tam lúc đó đã đánh đối phương gần chết và bị quan phủ địa phương bắt vào trong đại lao.
Ở thời đại phong kiến, việc vướng vào kiện tụng rất phiền phức, bản thân Ngụy Lão Tam không còn con trai nên vẫn luôn coi cháu trai như con ruột, khi nhận được tin báo lập tức đi tìm người giải quyết vấn đề.
Khi đó Kim Phi và Trương Lương đều không ở Kim Xuyên, nên Ngụy Lão Tam đã tìm đến Trịnh Phương, muốn Trịnh Phương ra mặt phối hợp với quan phủ địa phương để thả cháu trai mình ra.
Để ngăn chặn các nhân viên hộ tống phát triển tính cách hống hách, Trương Lương luôn nhấn mạnh các nhân viên hộ tống, nhân viên hậu cần ra ngoài phải tuân thủ luật pháp, nếu có chuyện gì thì tiêu cục sẽ không giúp đỡ.
Cháu trai của Ngụy Lão Tam đánh người gần chết, Trịnh Phương đương nhiên sẽ không giúp đỡ hắn.
Ngụy Lão Tam không còn cách nào khác, chỉ có thể đến †ìm tên mật thám để kể khổ.
Thế là tên mật thám thuận nước đẩy thuyền, hứa sẽ giúp đỡ giải quyết vấn đề.
Để tỏ ra vất vả hơn, tên mật thám còn tìm rất nhiều người đến diễn kịch giúp, làm ra vẻ vì người khác mà tiêu hết cả gia tài, nhưng lại không muốn Ngụy Lão Tam biết, sau đó lại lén lút sắp xếp người "trong lúc vô tình" nói cho Ngụy Lão Tam biết.
Sau khi Ngụy Lão Tam biết, cảm động đến mức khóc không thành tiếng.
Cho đến lúc này, bố cục của mật thám mới coi như là thành công hơn nửa.