Có thể nói rằng trong số những người dưới quyền Kim Phi, gần đây Chu Linh Lung là người bận rộn nhất.
Dạo gần đây, tiền trang Kim Xuyên mở ra ở khắp nơi, tất cả công trường đều có thể nhìn thấy trụ điểm của tiền trang.
Chu Linh Lung là người phụ trách tiền trang, những ngày này chạy đôn chạy đáo khắp nơi chưa từng ngừng nghỉ.
Mặc dù rất lâu trước đây Kim Phi đã nói với cô ấy ý tưởng của mình, Chu Linh Lung cũng đã sớm bắt đầu lựa chọn mục tiêu, huấn luyện trợ thủ.
Nhưng tốc độ phát triển của tiền trang lại vượt xa dự đoán của Kim Phi và Chu Linh Lung, hiện tại ở khu vực trung tâm và phía tây Kim Xuyên, hầu như mỗi huyện đều mở một chỉ nhánh, ngay cả khi cô ấy đóng cửa tổng tiền trang ở thành Tây. Xuyên thì vẫn không đủ nhân lực.
Cô ấy đến tìm Kim Phi là để giải quyết vấn đề này.
Kim Phi nghe thấy Chu Linh Lung giải thích, hỏi: “Linh Lung cô nương, cô cần bao nhiêu người?”
“Tất nhiên là càng nhiều người càng tốt.”
“Linh Lung cô nương, đây chẳng phải là cô đang đưa cho †a vấn đề khó sao?”
Kim Phi cười khổ: “Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, ta biết đi đâu để tìm nhiều người biết chữ biết tính toán như thế cho cô đây?”
“Tiên sinh, không cần biết chữ biết tính toán đâu, chỉ cần biết cân đo đong đếm, biết giúp việc là được.”
Chu Linh Lung trả lời: “Công việc hiện tại ở công trường cơ bản cũng chỉ là cho vay và đổi tiền mà thôi, yêu cầu thấp hơn nhiều so với yêu cầu ở thành Tây Xuyên, do đó đa phần các nhân viên đều có thể tự mình gánh vác một chỉ nhánh. Cho nên ta dự định sẽ chia nhỏ nhân lực, phân bố nhân viên tại mỗi cửa hàng đến các nơi khác nhau, sau đó tìm thêm người giúp họ cân lương thực cho người dân là được.”
Kim Phi tỏ vẻ ngạc nhiên.
Hiện tại mỗi một chỉ nhánh tiền trang đều sẽ có vài nhân viên.
Chu Linh Lung dự định sẽ chia nhỏ các nhân viên này ra, vậy thì một chỉ nhánh sẽ có thể trở thành vài chi nhánh.
“Linh Lung cô nương, phương án cô vừa đề cập có thể dùng được.”
Kim Phi nghĩ ngợi, mở miệng nói: “Nương nương, hai người đợi đây một chút, Đại Lưu, gọi Chung Linh Nhi đến đây.”
“Rõ!” Đại Lưu quay người chạy ra ngoài. Ngay sau đó lại dẫn một cô gái trẻ đi vào.
“Linh Lung, ta giới thiệu với cô.”
“Kim Phi chỉ vào cô gái nói: “Đây là Chung Linh Nhi - Chung cô nương, là người giỏi nhất trong nhóm nữ chưởng quầy đầu tiên mà Tiểu Bắc đã tuyển được, rất có năng lực, trước đây vẫn luôn đảm nhận làm người phụ trách thương hội Quảng Nguyên, gần đây ta bận bù đầu nên Tiểu Bắc mới gọi cô ấy đến giúp đỡ”
“Xin chào Chung cô nương!”
Chu Linh Lung vội vàng chào hỏi.
Khi thương hội Kim Xuyên mới được thành lập, có thể xem Quảng Nguyên là cơ quan đầu não của thương hội, vô cùng quan trọng.
Có thể đảm nhiệm chức vụ người phụ trách Quảng Nguyên ở thời điểm đó, chắc chăn là thân tín của Kim Phi và Đường Tiểu Bắc.
“Chung cô nương, đây chính là người phụ trách tiền trang Kim Xuyên, Chu Linh Lung - Chu cô nương, vị nương nương này là mẹ cô ấy, hai người này đều cực kỳ giỏi.”
Kim Phi chỉ sang Chu Linh Lung và Chu Trần Thị giới thiệu cho Chung Linh Nhi.
“Xin chào nương nương, xin chào Chu cô nương!”
Chung Linh Nhi vội vàng chào lại, đồng thời còn tò mò đánh giá hai mẹ con Chu Linh Lung.
Hiện tại ai cũng thấy được Kim Phi đang ra sức đầu tư hỗ trợ tiền trang Kim Xuyên, với tư cách là người phụ trách tiền trang, địa vị của Chu Linh Lung có thể nói là ngang hàng với Đường Tiểu Bắc đang làm tổng chưởng quầy ở thương hội.
Hơn nữa, cô ấy phụ trách tiền trang, có thể nói rằng cô ấy là đại tổng quản tài vụ của Kim Phi, tầm quan trọng có thể tưởng tượng.
“Linh Nhi, tiền trang phát triển quá nhanh nên không có đủ nhân viên, bên phía thương hội có thể phối hợp một chút không?” Kim Phí hỏi.
Cùng với việc quy mô tiền trang Kim Xuyên đang liên tục. mở rộng, tầm quan trọng của kinh thành, Tây Xuyên và Giang Nam ngày càng cao hơn, tầm quan trọng của các chỉ nhánh ở Quảng Nguyên tuột dốc liên tục, người như Chung Linh Nhi nếu tiếp tục ở lại Quảng Nguyên là đang lãng phí nhân tài.
Giai đoạn đầu, quận trưởng mới nhậm chức gây khó dễ khắp nơi, Quan Hạ Nhi chuyển Chung Linh Nhi trở về làng Tây Hà.
Dạo gần đây, tiền trang Kim Xuyên mở ra ở khắp nơi, tất cả công trường đều có thể nhìn thấy trụ điểm của tiền trang.
Chu Linh Lung là người phụ trách tiền trang, những ngày này chạy đôn chạy đáo khắp nơi chưa từng ngừng nghỉ.
Mặc dù rất lâu trước đây Kim Phi đã nói với cô ấy ý tưởng của mình, Chu Linh Lung cũng đã sớm bắt đầu lựa chọn mục tiêu, huấn luyện trợ thủ.
Nhưng tốc độ phát triển của tiền trang lại vượt xa dự đoán của Kim Phi và Chu Linh Lung, hiện tại ở khu vực trung tâm và phía tây Kim Xuyên, hầu như mỗi huyện đều mở một chỉ nhánh, ngay cả khi cô ấy đóng cửa tổng tiền trang ở thành Tây. Xuyên thì vẫn không đủ nhân lực.
Cô ấy đến tìm Kim Phi là để giải quyết vấn đề này.
Kim Phi nghe thấy Chu Linh Lung giải thích, hỏi: “Linh Lung cô nương, cô cần bao nhiêu người?”
“Tất nhiên là càng nhiều người càng tốt.”
“Linh Lung cô nương, đây chẳng phải là cô đang đưa cho †a vấn đề khó sao?”
Kim Phi cười khổ: “Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, ta biết đi đâu để tìm nhiều người biết chữ biết tính toán như thế cho cô đây?”
“Tiên sinh, không cần biết chữ biết tính toán đâu, chỉ cần biết cân đo đong đếm, biết giúp việc là được.”
Chu Linh Lung trả lời: “Công việc hiện tại ở công trường cơ bản cũng chỉ là cho vay và đổi tiền mà thôi, yêu cầu thấp hơn nhiều so với yêu cầu ở thành Tây Xuyên, do đó đa phần các nhân viên đều có thể tự mình gánh vác một chỉ nhánh. Cho nên ta dự định sẽ chia nhỏ nhân lực, phân bố nhân viên tại mỗi cửa hàng đến các nơi khác nhau, sau đó tìm thêm người giúp họ cân lương thực cho người dân là được.”
Kim Phi tỏ vẻ ngạc nhiên.
Hiện tại mỗi một chỉ nhánh tiền trang đều sẽ có vài nhân viên.
Chu Linh Lung dự định sẽ chia nhỏ các nhân viên này ra, vậy thì một chỉ nhánh sẽ có thể trở thành vài chi nhánh.
“Linh Lung cô nương, phương án cô vừa đề cập có thể dùng được.”
Kim Phi nghĩ ngợi, mở miệng nói: “Nương nương, hai người đợi đây một chút, Đại Lưu, gọi Chung Linh Nhi đến đây.”
“Rõ!” Đại Lưu quay người chạy ra ngoài. Ngay sau đó lại dẫn một cô gái trẻ đi vào.
“Linh Lung, ta giới thiệu với cô.”
“Kim Phi chỉ vào cô gái nói: “Đây là Chung Linh Nhi - Chung cô nương, là người giỏi nhất trong nhóm nữ chưởng quầy đầu tiên mà Tiểu Bắc đã tuyển được, rất có năng lực, trước đây vẫn luôn đảm nhận làm người phụ trách thương hội Quảng Nguyên, gần đây ta bận bù đầu nên Tiểu Bắc mới gọi cô ấy đến giúp đỡ”
“Xin chào Chung cô nương!”
Chu Linh Lung vội vàng chào hỏi.
Khi thương hội Kim Xuyên mới được thành lập, có thể xem Quảng Nguyên là cơ quan đầu não của thương hội, vô cùng quan trọng.
Có thể đảm nhiệm chức vụ người phụ trách Quảng Nguyên ở thời điểm đó, chắc chăn là thân tín của Kim Phi và Đường Tiểu Bắc.
“Chung cô nương, đây chính là người phụ trách tiền trang Kim Xuyên, Chu Linh Lung - Chu cô nương, vị nương nương này là mẹ cô ấy, hai người này đều cực kỳ giỏi.”
Kim Phi chỉ sang Chu Linh Lung và Chu Trần Thị giới thiệu cho Chung Linh Nhi.
“Xin chào nương nương, xin chào Chu cô nương!”
Chung Linh Nhi vội vàng chào lại, đồng thời còn tò mò đánh giá hai mẹ con Chu Linh Lung.
Hiện tại ai cũng thấy được Kim Phi đang ra sức đầu tư hỗ trợ tiền trang Kim Xuyên, với tư cách là người phụ trách tiền trang, địa vị của Chu Linh Lung có thể nói là ngang hàng với Đường Tiểu Bắc đang làm tổng chưởng quầy ở thương hội.
Hơn nữa, cô ấy phụ trách tiền trang, có thể nói rằng cô ấy là đại tổng quản tài vụ của Kim Phi, tầm quan trọng có thể tưởng tượng.
“Linh Nhi, tiền trang phát triển quá nhanh nên không có đủ nhân viên, bên phía thương hội có thể phối hợp một chút không?” Kim Phí hỏi.
Cùng với việc quy mô tiền trang Kim Xuyên đang liên tục. mở rộng, tầm quan trọng của kinh thành, Tây Xuyên và Giang Nam ngày càng cao hơn, tầm quan trọng của các chỉ nhánh ở Quảng Nguyên tuột dốc liên tục, người như Chung Linh Nhi nếu tiếp tục ở lại Quảng Nguyên là đang lãng phí nhân tài.
Giai đoạn đầu, quận trưởng mới nhậm chức gây khó dễ khắp nơi, Quan Hạ Nhi chuyển Chung Linh Nhi trở về làng Tây Hà.