Mục lục
Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nhưng muội cũng đâu có nói trước với ta!"

Kim Phi hỏi: "Muội sợ nói với ta, ta sẽ nể mặt Hồng công tử mà tha cho Hồng Nhị sao?"

Đường Tiểu Bắc không trả lời, coi như là mặc nhận.

Kim Phi thấy vậy, tức giận giơ tay lên, nhưng cuối cùng vẫn buông tay xuống.

Thật ra trong lòng y biết vì sao Đường Tiểu Bắc lại làm như vậy.

Với tính cách của y, chuyện của Hồng Nhị vẫn chưa gây ra hậu quả nghiêm trọng, nếu Hồng Đào Bình đến cầu xin tha thứ, có thể y thực sự sẽ tha cho Hồng Nhị một mạng.

Một khi đã mở miệng thì sẽ khó thu lại.

Hôm nay Hồng Đào Bình đến cầu xin sự tha thứ, y lại nhượng bộ, ngày mai người khác phạm sai lầm, Trương Lương đến cầu xin tha thứ, Hàn Phong đến cầu xin tha thứ thì phải làm như thế nào?

Cho nên Kim Phi biết Đường Tiểu Bắc làm như vậy là đúng, chỉ là trong lòng y vẫn có hơi tức giận.

Lần trước là Cửu công chúa tiền trảm hậu tấu, lần này lại đến Đường Tiểu Bắc.

Điều này khiến Kim Phi cảm thấy bọn họ không tin tưởng mình, cũng không tôn trọng mình.

Đường Tiểu Bắc cũng là người thông minh, vừa nhìn vẻ mặt của Kim Phi, cô ấy đã đoán được suy nghĩ trong lòng y.

Đúng lúc cô ấy chuẩn bị lên làm nững, nhường Kim Phi một bước, lại nghe thấy Kim Phi hỏi: "Muội thực sự không cho người đánh chết Hồng Nhị sao?"

Đường Tiểu Bắc sửng sốt, sau đó trả lời: "Không, ta bảo Đại Cường dặn dò huynh đệ hành hình, bảo bọn họ nương tay chút."

"Được rồi, ta biết rồi." Kim Phi gật đầu, đặt ly trà xuống, đứng lên.

"Tướng công, chàng muốn đi đâu?" Đường Tiểu Bắc hỏi. truyện ngôn tình

"Còn có thể đi đâu được, đương nhiên là đi tìm Hồng công tử nói chuyện rồi!"

Kim Phi nói: "Chuyện đã xảy ra rồi, ta không thể làm như không biết được đúng không?”

"Còn ta thì sao?"

Đường Tiểu Bắc chỉ vào mũi mình: "Chàng định trừng phạt ta như thế nào?"

Trước khi cô ấy đến, cô ấy đã chuẩn bị nhận sự tức giận của Kim Phi, nhưng ai ngờ Kim Phi lại cư xử bình tĩnh như vậy, khiến Đường Tiểu Bắc có hơi bối rối.

"Phạt muội làm gì, chẳng lẽ trong lòng muội, ta đã ngu ngốc đến mức không phân biết được tốt xấu sao?"

Kim Phi tức giận võ đầu Đường Tiểu Bắc: "Ta biết muội sợ †a khó xử nên mới ra tay."

"Chàng biết là được rồi!" Đường Tiểu Bắc thở phào nhẹ nhõm.

Thật ra, cô ấy là người phụ trách thương hội Kim Xuyên và hợp tác xã mua bán, chuyện này không liên quan gì đến cô ấy lắm.

Nguyên nhân chính dẫn đến việc nhúng tay vào chuyện này là vì Kim Phi.

Nếu như Kim Phi thực sự vì chuyện này mà trách phạt cô ấy, thì Đường Tiểu Bắc sẽ rất đau lòng.

Cũng may, Kim Phi hiểu được nỗi khổ của cô ấy. Đây cũng chính là lý do cô ấy tự tiện ra tay.

Bởi vì cô ấy tin rằng Kim Phi có thể phân biệt được đúng sai.

"Được rồi, muội đi chuẩn bị rong biển đi, ta đi tìm Hồng công tử nói chuyện."

Kim Phi xoa đầu Đường Tiểu Bắc, chuẩn bị rời đi.

Nhưng Đường Tiểu Bắc ôm lấy cánh tay y không chịu buông ra: "Tướng công, chàng định tìm Hồng công tử nói chuyện gì?"

"Còn có thể nói chuyện gì, đương nhiên là nói chuyện này rồi." Kim Phi nói: "Chuyện này không liên quan gì tới muội, cũng không thể để một mình muội là người xấu, bị người khác ghét bỏ được."

"Ta không sợ, đã có rất nhiều người ghét ta rồi, thêm một người nữa cũng không sợ."

Đường Tiểu Bắc lắc đầu, nhưng khóe mắt lại đỏ hoe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK