Sư phụ của Mặc Đao, chính là Lão Độc Vật Lâm Uyên.
Trước đó ở chiến trường biên giới phía nam, Lão Độc Vật có ý đồ ra tay với Tô Thương, nhưng bị Tây Dao đánh cho chạy mất hút, không biết tung tích ở đâu nữa.
“Giang Bắc, năm năm rồi, kể từ khi biết Tuyết Nhi mất đi sự trong sạch ở Giang, tôi chỉ muốn đến Giang Bắc, dùng công pháp hạ độc cả đời mà tôi học được, để hủy diệt thành phố này!”
Ánh mắt của Mặc Đao hiện lên một vẻ hung hãn, lẩm bẩm nói: “Nhưng vì đại hội võ thuật của trăm tông phái lần này, tôi lựa chọn che giấu, với tư cách là một nhân tài ẩn giấu của nơi thâm sâu vân vụ, tôi không thể tùy ý để lộ ra thực lực thật được.”
“Nhưng mấy hôm nữa là đại hội võ thuật của hàng trăm tông phái, đợi sau khi đoạt được danh hiệu đứng nhất, tôi sẽ đi một mình đến Giang Bắc, để bắt lấy tên công tử ăn chơi trác táng đã cướp đi sự trong sạch của Tuyết Nhi, khiến cho anh ta sống không bằng chết, đồng thời sẽ hạ độc hại chết hết mọi người ở Giang Bắc, rồi nói với mọi người trong thiên hạ, đồ của tôi, không ai có thể động vào được!”
Tuyết Nhi mà Mặc Đao nhắc đến, tất nhiên là minh chủ của liên minh Cửu Môn Thiên Sơn Tuyết.
...
Trong giới luyện võ, không chỉ có ba phe phái này phát hiện ra, mà rất nhiều tông phái khác cũng đã nghi ngờ rồi.
Lúc này.
Biệt thự ven sông ở Giang Bắc.
Qua vài phút, con hồ ly chín đuôi đang chiến đấu với lôi kiếp, toàn thân đều là máu đỏ, còn còn hở một tí lông trắng nào hết luôn.
Bây giờ, con hồ ly chín đuôi này mới đứng dậy, đều phải dốc hết sức, cũng may lôi kiếp cũng sắp hết rồi, chỉ còn lại một trận cuối cùng nữa thôi.
Ầm ầm!
Dựa vào tiếng vang đó, một dòng lôi điện, bỗng đánh thẳng vào người hồ ly chín đuôi.
“Ngao…”
Trong chốc lát, hồ ly chín đuôi phát ra một tiếng kêu, cơ thể phát ra một ánh sáng, rơi xuống từ bên trong lôi điện xuống.
Cùng lúc đó, luồng lôi điện hoàn toàn biến mất, bầu trời đêm lại yên bình trở lại, mặt trăng sáng treo cao trên đỉnh đầu.
Còn về hồ ly chín đuôi biến thành ánh sáng, vừa đúng rơi thẳng vào biệt thự ven sông.
“Thục Phân!”
Tô Thương bay thẳng lên trời, cách mặt đất khoảng 10 mét rồi đón lấy hồ ly chín đuôi.
Tỉ mỉ kiểm tra qua một lượt, Tô Thương thở phào nhẹ nhõm nói: “May quá, chỉ là đã hôn mê thôi.”
“Thục Phân nguy hiểm quá đấy, tôi vốn cho rằng cô ấy sẽ ta tay đánh phá tan tành lực của lôi kiếp, nhưng tôi không ngờ rằng, cô ấy lại dùng cơ thể để chống lại nó, không những không tránh, mà còn chủ động tiếp nhận, cố ý để cho lôi kiếp đánh vào người cô ấy.”