Lý Vinh nghe thấy lời nói của Lan Diệu Y, liền đi ra xa, từ đầu đến cuối cũng không hề mở cửa phòng.
Về sau.
Lan Diệu Y ngẩng đầu nhìn liếc đá Tà Linh một cái, cánh tay thon trắng nõn không ngừng co lại, lại vài phút trôi qua, mới hoàn toàn kết thúc tu luyện, đem đá Tà Linh thu vào trong cơ thể mình.
Pháp khí giống như vậy, đều có thể thâm nhập vào trong cơ thể, để thuận tiện mang theo.
Sau đó.
Lan Diệu Y liền đeo mặt nạ che mặt màu xanh, trên người khoác chiếc váy xanh dài, rồi đẩy cánh cửa gỗ ra, đứng trên hành lang, dựa vào lan can, nhìn xung quanh toàn bộ Xuân Quang Lâu.
“Mau nhìn kìa, Lan Diệu Y đó!”
“Hoa khôi Lan Diệu Y của Xuân Quang Lâu, chính là cô ấy, người khiến tất cả nhân tài trong giới luyện võ đều phải mê mẩn choáng váng đầu óc kìa.”
“Bây giờ Lan Diệu Y không chỉ là hoa khôi, mà còn là lâu chủ của Xuân Quang Lâu nữa đấy, khắp các nơi trong giới luyện võ đều có chi nhánh hết nha.”
“Tuy không nhìn thấy mặt, nhưng khí chất của cô ấy quá tuyệt vời luôn, chỉ với đôi mắt kia cũng có thể giết được tôi, tôi đã bị cô ấy chinh phục rồi!”
“Trời sinh đã là thần tông, xinh đẹp khiến ai nấy đều phải mê, kinh tài tuyệt diễm, dung mạo lại càng nghiêng nước nghiêng thành, người thích cô ấy trong giới luyện võ, có thể xếp hàng từ núi Thái Sơn đến tận Lư Sơn.”
“Ha ha, nghe nói Tây Môn Long Ngâm của gia tộc Tây Môn, từng nói kiếp này nếu không phải là cô ấy thì nhất định sẽ không cưới, đây chính là thế lực ngang hàng với vùng núi tế trời, vùng đất giữa núi và biển, vùng đất nơi thâm sâu vân vụ đó!”
“Đâu chỉ Tây Môn Long Ngâm, nghe nói phật tử của núi Bồ Đề, chỉ một lần nhìn thấy Diệu Y mà sai lầm cả đời, vì Lan Diệu Y, mà đã hoàn tục rồi.”
“Các nhân tài của từng tông phái lớn, có ai mà không hứng thú tới người đẹp tuyệt mỹ này chứ, nếu không phải vì thỏa thuận trước thì Lan Diệu Y sớm đã bị chiếm đoạt đi rồi, dù sao thì trụ cột của Xuân Quang Lâu cũng không đủ mạnh để giữ cô ta lại.”
“Nói ra thì, Lan Diệu Y cũng là một kẻ đáng thương, thuở nhỏ đã không được tự ý quyết định cuộc sống của bản thân, quanh quẩn giành giật sự tự với các nhân tài, không biết cô ấy còn có thể kiên trì được bao lâu.”
“Thông tin của các người cũng hơi chậm đấy, Lan Diệu Y đã trưởng thành rồi, theo tôi được biết thì, người theo đuổi cô ấy đã nhận ra, người nào lấy được vị trí đứng đầu của đại hội võ thuật trăm phái năm nay, thì người đó sẽ có tư cách cưới Lan Diệu Y.”
“Cái này được đấy, giới luyện võ thuận theo ý trời, người đứng đầu sẽ trở thành minh chủ, vậy Lan Diệu Y này chính là minh chủ phu nhân, tuyệt sắc giai nhân làm minh chủ phu nhân, đây cũng là kết cục tốt nhất cho cô ấy rồi,”
...
Lời bàn luận của mọi người, Lan Diệu Y nghe rõ ràng mồn một, lúc này cô ta lộ ra một nụ cười gương.
Nếu như có thể, ai lại đồng ý để tương lai của mình, bị khống chế trong tay kẻ khác chứ?
Cô ta dựa vào cái gì mà chỉ có thể phụ thuộc vào những người mạnh, rồi biến mình thành đồ chơi của bọn con trai đó chứ?
Lan Diệu Y không chấp nhận!
Không ai biết rằng, bên ngoài cô ta kinh doanh Xuân Quang Lâu, nhưng thực ra lại quản lý Quỷ Minh Tông hơn một trăm năm trước, khiến giới luyện võ ai nghe thấy cũng phải sợ mất mật.
Tông chủ của Quỷ Minh Tông đời trước, đã tu luyện tới cảnh giới kết đan rồi.
Đá Tà Linh là pháp khí không giả, lại không cách nào trấn áp được triệt để, mỗi ngày đều đau đến nỗi không sống nổi.
Cho nên, tông chủ của Quỷ Minh Tông đem công pháp và đá Tà Linh, truyền cho Lan Diệu Y, sau đó liền đặt chân đến Tinh Không Cổ Lộ, rời khỏi trái đất.
Cô ta là tông chủ của Quỷ Minh Tông, đồng thời cũng là thanh viên duy nhất của Quỷ Minh Tông.