“Ha hả, cái gì mà không nghĩ cẩn thận chứ?”
Lan Diệu Y liếc mắt một cái đã nhìn thấu suy nghĩ của Tô Thương, cô ta nói thẳng: “Anh sợ tôi giả vờ đồng ý với anh, sau đó sẽ tìm cơ hội mở Tà Linh thạch đúng không?”
“Có vấn đề thì anh cứ nói thẳng ra là được, không nên quanh co lòng vòng, anh thật sự là một tên đàn ông gian xảo.”
Lan Diệu Y ghét bỏ mắng mỏ, sau đó nói: “Lan Diệu Y tôi, từ trước đến nay đều là một lời đã nói ra nhất định sẽ không rút lại.”
“Tôi đã hứa với anh thì tôi nhất định sẽ tuân thủ lời hứa, nhưng mà anh đã lo lắng, vậy thì cứ theo lời anh nói, bố trí một cấm chế.” Lan Diệu Y chân thành nói.
“Cảm ơn cô.”
Người ta là một cô gái hào sảng như vậy, ngược lại có vẻ như anh đã lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử rồi.
Có điều Tô Thương không bao giờ làm những chuyện không nắm chắc, nói lời cảm ơn xong, anh lập tức bấm quyết ngón tay, bắt đầu bố trí cấm chế.
Một khí cấm chí được bố trí thành công, cho dù Lan Diệu Y có muốn đổi ý thì cũng không có cách nào thả tử khí ra.
Anh bố trí cấm chế cần phải tiêu hao một trăm viên Thạch Năng lượng, tối thiểu phải là người có cảnh giới Trúc Cơ mới có thể đánh vỡ.
Lan Diệu Y chỉ là Thần Tông đỉnh phong, cô ta không có năng lực này.
A Ly ở bên cạnh bảo vệ, cấm bất cứ kẻ nào đến gần Tô Thương.
Về phần Lan Diệu Y, cô ta đứng cách đó không qua, một đôi mắt đẹp nhìn Tô Thương từ đầu đến cuối, tràn ngập tò mò với người đàn ông quanh người đều có linh khí lấp lánh này.
…
Lúc này.
Cổ trấn Võ Đang, cách đó mười dặm.
Cũng không phải là tất cả đệ tử của các tông pháp đều sẽ đến cổ trấn, có một bộ phận có sản nghiệp ở phụ cận.
Gia tộc Tây Môn là một trong số đó.
Cách đó mười dặm, có một trang viên, nơi này là điểm dừng chân của gia tộc Tây Môn.
Lúc này.
Trong một căn phòng yên tĩnh, một người đàn ông mặc trường bào Long văn, tư thế oai hùng, đang khoanh chân tu luyện, chân khí quanh cơ thể bắt đầu chuyển đổng, mạnh mẽ phi phàm.
Anh ta chính là đại thiếu gia của gia tộc Tây Môn, Tây Môn Long Ngâm.
Hiện giờ gia tộc Tây Môn có hai vị thiên kiêu thiên tài, Tây Môn Long Ngâm là một trong hai người đó.
Người còn lại thì là em trai của anh ta, tên là Tây Môn Hổ Tiếu, chính là vị thiên kiêu cùng đường đua với Thạch Cửu Thiên.