Thiên Sơn Tuyết, Vương Trọng Vân, Viên Thông trụ trì, Đỗ Khôn, Từ Ngọc Phong, Trương Thiên Lôi, v.v. rất nhiều xuất thân như thế đều sôi nổi đáp ứng.
Ngay sau đó.
Tô Thương lập tức cắn rách ngón tay, nhỏ máu của mình vào khe cắm, sau đó tập trung tinh thần nghiên cứu tòa đại trận này.
Anh đã nhìn ra được, nếu muốn mở tòa đại trận này ra, đầu tiên cần có một chất dẫn.
Mà Tô Thương lại không biết chất dẫn này là cái gì, nhưng chắc chắn không hề tầm thường, là thứ đặc thù của người bày trận.
Nếu như dùng không đúng cách, là giống như việc không có chìa khóa, cho dù người ngồi ở trên cái đài cao là ai đi nữa, thì cũng không thể mở ra trận pháp này.
Dựa theo lời của Vương Trọng Vân nói, Tô Thương biết được, chất dẫn này là máu của con cháu nhà họ Tô, cho nên Tô Thương đã lựa chọn thử, và kết quả là đã thành công.
Chất dẫn, đã đúng rồi!
Điều này làm cho Tô Thương càng thêm khó hiểu, vì sao mà tòa đại trận này lại có liên quan đến anh vậy?
Thế nhưng, mở ra cổ võ cải cách là việc quan trọng hơn, Tô Thương không thể trì hoãn thời gian, tập trung tinh thần.
Điều kiện thứ hai để mở ra đại trận lại càng khó khăn hơn, nhất định phải tinh thông trận pháp.
Chất dẫn tương đương với chìa khóa cửa chính, nhưng có chìa khóa cũng không nhất định là sẽ mở được cửa.
Bởi vậy, cần một vị đại sư tinh thông trận pháp, nghiên cứu hoàn toàn trận pháp.
Hai điều kiện này, thiếu một cái cũng không được, mà Tô Thương lại hoàn toàn phù hợp.
Nói cách khác, ngoại trừ Tô Thương ra, thì trên đời này không ai có thể làm được.
Vù!
Cùng với việc Tô Thương tập trung tinh thần, thì xung quanh cái đài cao cũng phát ra hào quang, dần càng thêm chói mắt, thậm chí cả đại điện cũng bị bao phủ bởi ánh sáng.
Phù văn trên màn sáng giống như những con nòng nọc nhỏ, bắt đầu tung tăng bơi lội.
"Cho tôi thời gian nửa tiếng!"
Tô Thương khoanh chân ngồi trên cái đài cao, hai mắt khép hờ, lẩm bẩm nói: "Tôi cần khoảng thời gian là nửa tiếng, nửa tiếng sau, tòa đại trận này sẽ khởi động, và lúc đó, cổ võ cải cách sẽ mở ra!"
"Trong vòng nửa tiếng sau, tôi không thể bị bất kỳ chuyện gì quấy rầy, nếu không bao nhiêu công sức sẽ đổ sông đổ biển!"
Sau khi dặn dò một hồi, Tô Thương bắt đầu tập trung tinh thần dốc lòng nghiên cứu tòa đại trận này.
Ngoài ra, anh còn truyền âm cho linh hồn A Ly, dặn dò A Ly dưới tình huống không cần bại lộ thì đừng ra tay, nhất định phải bảo vệ cái đài cao cho tốt.
"Cậu chủ, cậu cứ yên tâm đi, cho dù chúng tôi có đánh cược cái mạng này thì cũng sẽ không để cho những người cổ tộc tới gần đâu."
Vương Trọng Vân nghiêm túc đáp lại, sau đó nhìn khắp xung quanh, nghiêm túc nói: "Thưa các vị, chắc hẳn mọi người cũng đã nghe thấy lời nói của cậu Tô, hôm nay là thời khắc quan trọng nhất của giới luyện võ, hy vọng mọi người có thể đoàn kết nhất trí, đồng tâm hiệp lực giúp cho giới luyện võ càng ngày càng tốt hơn."