Nhưng lúc này, Tô Thương lại nhìn chằm chằm Cung Ninh, giọng điệu thờ ơ nhướng mày nói: "Cậu đi đâu?"
"Đương nhiên là trở về rồi."
Cung Ninh dừng lại, nhận ra sát ý của Tô Tương đối với anh ta, thân thể nhịn không được khẽ run rẩy.
"Ha ha!"
Tô Thương lạnh lùng nói: "Cậu không về được đâu!"
"Ý cậu là sao? Tô Thương, cậu muốn giết tôi sao?"
Cung Ninh căng thẳng, nhưng lại cố gắng làm ra biểu cảm bình tĩnh: "Tôi cảnh cáo cậu, Tô Thương, tôi là thân tín của Bình Thân Vương đấy. Lần này tôi tới đây là vì phụng mệnh Bình Thân Vương, đến nói cho cậu biết chuyện của Tô Dực Cân, mời cậu đến đại điện Kim Loan để bàn bạc cách giải quyết. Nếu cậu dám giết tôi, chắc chắn sẽ chọc giận Bình Thân Vương, đến lúc đó... Hự!"
Cung Ninh vẫn chưa nói hết, Tô Thương đã vung tay lên, một luồng linh khí dồi dào nghiền nát trái tim anh ta.
"Cậu... cậu sẽ phải trả giá cho hành động của mình..."
Thân thể Cung Ninh ngã thẳng xuống, trong ánh mắt hiện lên vẻ không cam lòng và ngạc nhiên.
Đến chết anh ta cũng không ngờ tới, Tô Thương lại thật sự dám giết anh ta trước mặt mọi người.
Cung Ninh biết, Bình Thân Vương bảo anh ta nhắc tới Tô Dực Cân trước mặt Tô Thương, lại còn cố ý bịa ra việc Tô Dực Cân bị quất roi là để chọc giận Tô Thương.
Chỉ cần Tô Thương trong cơn tức đánh mất đi lý trí, sẽ đến đại điện Kim Loan tìm Bình Thân Vương tính sổ. Đến lúc đó, Tô Thương làm loạn ở đại điện Kim Loan, đồng nghĩa với việc khiêu khích uy nghiêm của hoàng thất, như thế sẽ không ai bảo vệ được anh cả.
Hơn nữa.
Cung Ninh kết luận, bản thân chắc chắn sẽ không xảy ra việc gì, ai lại dám giết thân tín của thiên hạ đệ nhất hoàng đế một cách trắng trợn được chứ.
Nhưng bây giờ, Cung Ninh biết bản thân đã tính sai, đáng tiếc đã không còn cơ hội làm lại.
"Ha ha!"
"Tôi còn muốn giết Bình Thân Vương, chứ huống gì là cậu?" Tô Thương liên tục cười khẩy.
"Đại thiếu gia, bây giờ phải làm gì, toàn đội Huyết Đồ đều nghe theo sai bảo của đại thiếu gia!" Lúc này, Tiêu Đình cắn răng nói.
Vừa rồi anh ấy đứng ở bên cạnh đã nghe rõ mọi chuyện, đại tiểu thư Tô Dực Cân vậy mà lại bị Bình Thân Vương nhốt lại, hơn nữa ngày nào cũng phải chịu đựng những đòn đánh tàn nhẫn.
Điều này khiến cho Tiêu Đình giận không chịu nổi. Nhưng sau khi tỉnh táo lại, Tiêu Đình vội nói: "Đại thiếu gia, Bình Thân Vương cố ý bảo tên thuộc hạ này đến chọc giận đại thiếu gia, nói vậy mục đích chính là để đại thiếu gia đến đại điện Kim Loan náo loạn một trận."
"Đại điện Kim Loan là nơi quan trọng của hoàng thất, thiêng liêng uy nghiêm, nếu như đại thiếu ra làm ra chuyện gì quá đáng ở đại điện Kim Loan chắc chắn sẽ chọc giận hoàng đế, đến lúc đó sẽ phải đối địch với cả hoàng thất."
Tiêu Đình đề nghị: "Theo ý kiến của tôi thì, đại thiếu gia, chúng ta cần phải lập ra mưu kế trước rồi mới hành động, chúng ta không thể trúng bẫy của Bình Thân Vương."
"Không sao."