"Ngày mốt sẽ tổ chức. Nói ra thì thấy cũng trùng hợp thật, địa điểm đã quyết định ngay tại núi Võ Đang." Trương Trọng Ngu trả lời.
"Thật vậy sao."
Tô Thương nhẹ nhàng cười nói: "Vừa khéo, tôi đến tham gia hội võ Bách Tông sẵn tiện mở mang kiến thức một chút về cái gọi là lão môn chủ."
Trương Trọng Ngu nghe vậy, lập tức cười nói: "Với thực lực của ngài mà tham gia hội võ Bách Tông, như thế không phải là chuyện dễ như lặt rau sao."
"Đừng nói là hội võ Bách Tông, cho dù ngài có tham gia thách đấu danh sơn cũng sẽ có khả năng giành chiến thắng rất lớn."
*Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.*
"Thách đấu danh sơn?" Tô Thương nhíu mày nói: "Cuộc thi đấu đó là gì?"
"Là như thế này."
Trương Trọng Ngu giải thích: "Tông phái trong giới luyện võ chia thành trong thể chế và ngoài thể chế."
"Tông phái trong thể chế có thể nhập chủ danh sơn, nhận được sự bảo vệ và bị ràng buộc về quy tắc của giới luyện võ, thuộc về chính tông."
"Kiểu tông phái này coi thường việc tham gia xếp hạng, cho nên dù là thế lực nhất đẳng thì bọn họ cũng gai mắt, chỉ cần ngồi vững trên danh sơn thì đó chính là sự tồn tại của đỉnh cao quyền lực."
"Dù cho các thế lực nhất đẳng nhị đẳng khác, chỉ cần là ngoài thể chế, cho dù là cao thủ mạnh mẽ vượt bậc được đào từ trong tông môn mà ra, thì cũng không thể cưỡng đoạt, tấn công danh sơn trong thể chế, nếu không sẽ bị cả giới luyện võ trừng phạt."
Trương Trọng Ngu nói tiếp: "Nhưng như thế lại không công bằng này, nếu tồn đọng thời gian dài sẽ khiến cho tông phái ngoài thể chế sinh ra bất mãn, từ đó liên hợp với nhau chống lại tông phái trong thể chế, sẽ không có lợi cho sự phát triển hòa bình ổn định của giới luyện võ, cho nên mới có thách đấu danh sơn."
"Trong thời gian thách đấu danh sơn, tất cả các thế lực ngoài thể chế trong giới luyện võ đều có thể khởi xướng khiêu chiến với các danh sơn lớn, thế lực hai bên mạnh nhất sẽ chiến đấu với mạnh nhất."
"Nếu như bên khiêu chiến giành chiến thắng thì có thể xua đuổi tông phái vốn có của danh sơn, nhập chủ danh sơn và thăng cấp trong thể chế."
Trương Trọng Ngu tiếp tục nói: "Mà tài nghệ của tông phái vốn tồn tại ở danh sơn đó không bằng người khác, thì ai sẽ quan tâm đến cảm nhận của bọn họ chứ?"
"Nói một cách đơn giản, đây là một cuộc chơi có lợi cho tông phái trong thể chế, có thể làm cho tông phái trong thể chế vĩnh viễn là tông phái đứng đầu trong cổ võ giới, như vậy mới có thể mãi trấn áp, ràng buộc được tông phái ngoài thể chế." Trương Trọng Ngu nói thêm.
"Thì ra là như thế."
Tô Thương gật đầu, sau đó cười nói: "Thách đấu danh sơn này xem ra có chút thú vị, tôi có thể tham gia không?"
"Cái này..."
Trương Trọng Ngu cười khổ nói: "Cũng có thể, cũng không có quy định tham gia hội võ Bách Tông thì không được tham gia thách đấu danh sơn."
"Chẳng qua hội võ Bách Tông là cuộc so tài giữa các đệ tử trẻ tuổi, từ xưa đến nay vẫn chưa có thanh niên tài giỏi đẹp trai tham gia hội võ Bách Tông, mà lại tham gia thêm thách đấu danh sơn nữa."
"Có thể tham gia là được rồi."
Khóe miệng Tô Thương lộ ra một nụ cười, thản nhiên nói: "Đến lúc đó tôi sẽ tham gia cả hai."
"Thế này cũng được."
Trương Trọng Ngu cũng không hề khuyên nhủ anh, mà ông ta nói: "Vậy sau này thuộc hạ sẽ dẫn người về kinh thành, tiêu diệt mấy thế lực nhất đẳng kia, sau đó sẽ tới tìm điện chủ, hộ tống ngài đến núi Võ Đang."