Tô Thương ngồi trên ghế sô pha, Hứa Sơn Cư đứng khép na khép nép ở phía sau. Còn đối với điện chủ trước đây của Dược Vương Điện, Trương Khổ Mộc đứng trước mặt Tô Thương cũng cúi người, trong mắt đầy sự kính nể.
“Điện chủ, cậu muốn biết cái gì. Chỉ cần tôi biết tôi nhất định sẽ nói ra hết, không dám giấu diếm điều gì.” Trương Khổ Mộc nói.
“Ừm.”
Tô Thương nhìn Trương Khổ Mộc, anh cũng không có nói vòng vo, tiếp đi vào chủ đề: “Trương Khổ Mộc, tôi muốn biết vùng núi tế trời của Dược Vương Điện phía trước, có thể nói không?”
“Vùng núi tế trời?”
Trương Khổ Mộc ngưng lại một lát sau đó gật đầu nói: “Đương nhiên là có thể rồi, Dược Vương Điện chúng tôi là sự tồn tại đặc biệt nhất trong thế giới võ thuật cổ đại đó. Tuy rằng toàn bộ thực lực không bằng đại tông phái siêu nhiên nhưng mà thế giới võ thuật không thể tách rời Dược Vương Điện được.”
“Ngày nay trong thế giới võ thuật, hầu hết các loại đan dược và thuốc trị thương đều xuất phát từ Dược Vương Điện mà ra.”
Nói đến đây, Trương Khổ Mộc có hơi tự hào, nói tiếp: “Không những như vậy, bệnh vặt của dân võ thuật, các đại tông phái đều có thể tự mình chữa lành. Nhưng tình trạng vết thương nghiêm trọng lại khó điều trị, chỉ có danh y của Dược Vương Điện chúng tôi ra tay mới có thể gia tăng tỷ lệ sống sót.”
“Còn nữa, một số võ lâm cao thủ sức sống kiệt quệ, gần đất xa trời chưa vào hoàng thổ.”
“Bọn họ muốn kéo dài tuổi thọ, cần các danh y hàng đầu chuẩn bị đan dược cho họ.”
Trương Khổ Mộc tiếp tục nói: “Cho nên, trong thế giới võ thuật người tài giỏi võ thuật càng mạnh, thì sẽ càng bảo vệ được Dược Vương Điện.”
“Bởi vì bọn họ trân trọng cuộc sống, muốn sống thêm nhiều năm nữa. Vì vậy chọn gắn bó với Dược Vương Điện.”
Cuối cùng Trương Khổ Mộc nói: “Nói đơn giản thì Dược Vương Điện của chúng tôi, miễn cưỡng coi là nhất đẳng tông phái. Nhưng sức ảnh hưởng lại vượt xa bất kì một tông phái nào, với ba thế lực lớn được xem là nương tựa nhau mà tồn tại.
Tô Thương nhẹ nhàng gật đầu.
Anh có thể hiểu ý của Trương Khổ Mộc, địa vị của Dược Vương Điện chắc là không kém gì so với Đan tông của Huyền Thiên Tiên vực.
Tuy là chiến lực tổng thể không đủ, nhưng không ai dám gây hấn.
Nhưng mà, nếu so sánh như vậy thì địa vị của Dược Vương Điện càng thấp hơn một chút.
Bởi vì Đan tông của Huyền Thiên Tiên vực, nắm trong tay một số phương thuốc dân gian cấm kỵ, sau khi tinh chế ra, có thể nâng cao thực lực. Mỗi một đệ tử của Đan tông đều không dễ coi thường.
Bọn họ cũng biết tinh chế ra phương thuốc dân gian, lấy cho tu chân giả của các tông phái lớn.
Nhưng những tông phái đó, cần dùng linh thạch hoặc là thiên tài địa bảo để đổi, không có ai dám vượt qua.
Mà Dược Vương Điện, không có thủ đoạn công kích gì cả. Chỉ là luyện đan và điều chế thuốc, trị bệnh cứu người. Cũng khó tránh một số nhất đẳng tông phái kết hợp với nhau, dám gây áp lực với Dược Vương Điện.
Nếu bản thân làm điện chủ rồi, nhất định phải thay đổi kết cấu này mới được. Nhưng không phải bây giờ.
Bây giờ Tô Thương luyện khí tầng tám, vẫn không có cách nào chống lại với những thế lực siêu nhiên đó.
“Trương Khổ Mộc.”
Lúc này, Tô Thương nhìn Trương Khổ Mộc nói: “Ý của ông, đại khái tôi đã nghe hiểu rồi. Tôi cũng không giấu gì ông, tôi và vùng núi tế trời có chút ân oán.”