Cổ Hồng Ngọc lạnh lùng chất vấn: "Cậu học qua kiếm pháp, vì thế nên khi đạt được kiếm này, như hổ thêm cánh, có thể gây sát thương mạnh hơn phải không?"
"Bà hỏi nhiều quá rồi đó, chịu chết đi!"
Tô Thương không trả lời, mà đứng tại chỗ, toàn thân kiếm sáng rực, trực tiếp chuyển động lên kiếm Thương Khung.
Thông qua lần đánh nhau trước, anh ấy đã biết được lực chiến đấu của Cổ Hồng Ngọc, cực kỳ cường hãn, nếu muốn chiến thắng tất nhiên phải khổ chiến một trận.
Vì thế.
Tô Thương không chậm trễ, mà quả quyết thôi thúc sự công kích của kiếm khí.
Kiếm ý màu vàng hình dáng như mặt trăng lưỡi liềm, tản ra thiên uy sáng rực, liên tục hướng đến Cổ Hồng Ngọc mà đánh giết.
"Hừm, dõng dạc lắm!"
"Bà già này nhìn ra được, bản thân của cậu thực lực yếu, có thể chiến đấu với tôi hoàn toàn nhờ vào thần kiếm."
"Kiếm này uy lực to lớn, muốn thôi thúc nó, tất nhiên phải hao tốn rất nhiều năng lượng, bà đây muốn xem thử, cậu có thể kiên trì được bao lâu!"
Cổ Hồng Ngọc ánh mắt run lên, sau đó liền bảo toàn thực lực, nhún người tránh né, không dám đón đỡ kiếm khí màu vàng óng này.
Tất nhiên.
Trong lúc tránh né, bà ta cũng không ngừng tìm cơ hội đến gần Tô Thương, muốn tiếp cận Tô Thương để tiêu diệt.
Có điều, mỗi lần như thế thì Tô Thương đều phát giác được, huy động kiếm khí đe dọa Cổ Hồng Ngọc lui lại.
Cứ như vậy, hai người dây dưa mãi, cuộc chiến khó khăn hơn và bất phân thắng bại.
"Đây mới là thực lực chân chính của Điện chủ à, thật mạnh quá!"
"Có thể đánh nhau với cao thủ Thần tông, Điện chủ lại thêm lần nữa đổi mới cái nhìn của tôi về cậu ấy rồi."
"Chẳng trách giọng điệu của Điện chủ lại cứng rắn như vậy, thì ra thực lực cậu ấy cao thâm khó lường thật!"
"Dược Vương Điện ta, cuối cùng cũng có Thần tông trấn giữ rồi, về sau cuối cùng cũng không cần nhìn sắc mặt của người khác rồi."
...
Đông đảo thầy thuốc của Dược Vương Điện, nhìn thấy Tô Thương đánh nhau với Cổ Hồng Ngọc mà không rơi vào thế yếu hơn, nhất thời mừng rỡ.
Có điều.
Đỗ Minh Viễn bên cạnh, sắc mặt lại cực kỳ khó coi.
Sau khi nghĩ một lát, Đỗ Minh Viễn liền đưa ra quyết định, lúc này mở bàn tay ra, một đám sương mù màu đen hiện lên.
"Mời tổ tiên hiện thân!"
Sau một giây, Đỗ Minh Viễn khẽ cắn môi, đem sương mù màu đen nhập vào cơ thể mình.
Ngay lập tức, thực lực của ông ta từng bước mạnh lên,Thiên tông hậu kỳ, Thiên tông đỉnh phong, bán Thần tông...Thần tông!
Cho đến khi đặt chân đến Thiên tông sơ kỳ, khí tức của Đỗ Minh Viễn mới ổn định lại, toàn thân tản ra uy thế ngập trời.
"Cổ tiền bối, tôi đến giúp bà một tay được chứ?" Sau khi Đỗ Minh Viễn mời tổ tiên lên, thì mở miệng nói.
"Được, đánh nhanh thắng nhanh!"