"Những lời bàn tán lúc nãy ở bên ngoài tôi đã nghe hết rồi, cô vì không có trưởng bối chăm sóc cho nên mới trở thành miếng bánh thơm ngon mà các thiên tài của các tông phái lớn đều muốn có được."
Tô Thương mỉm cười, sau đó lại nói tiếp: "Nhưng nếu người sáng lập ra Quỷ Minh Tông của các cô xuất hiện thì mọi chuyện sẽ khác, trên trời dưới đất, sẽ không có ai dám tấn công cô nữa."
Sau khi nghe Tô Thương nói xong, Lan Diệu Y liền tiêu tán luồng tử khí trong tay đi, nhưng cô ấy vẫn không thu hồi lại đá Tà Linh, vẫn phong cấm bốn phía xung quanh.
Cô ấy nhìn Tô Thương, gắt gao quan sát anh, dường như đang suy nghĩ điều gì.
Mấy giây sau.
Lan Diệu Y như bừng tỉnh đại ngộ, không nhịn được liền nói: "Tô Thương, bộ dạng nhếch nhác trước kia của anh không phải là bản lĩnh thật của anh, anh đang thăm dò tôi đúng không?"
"Ha ha."
Tô Thương không phủ nhận, chỉ giải thích nói: "Hôm nay ngay từ khi tôi mới tới Xuân Quang Lâu, tôi đã phát hiện ra một luồng tử khí rất mạnh ở trong Xuân Quang Lâu."
"Lại thêm, tôi từ chỗ người sáng lập ra Quỷ Minh Tông biết được một tin, ông ấy đã để lại cho Quỷ Minh Tông một viên đá Tà Linh."
"Kết hợp lại tất cả, tôi đoán chắc bên trong Xuân Quang Lâu có truyền nhân của Quỷ Minh Tông, trên mình mang theo đá Tà Linh, giống như đang có mưu đồ làm loạn."
"Mà người này, tôi hoàn toàn không biết là ai, chỉ đoán có lẽ có quan hệ với Xuân Quang Lâu."
Tô Thương nhìn Lan Diệu Y, sau đó nói: "Thế là, tôi cố ý gây chuyện, để dụ cô ra."
"Nhưng tôi vẫn chưa biết, cô có mang theo đá Tà Linh hay không, cho nên tôi mới cố ý chọc giận cô, để cô nảy ra ý nghĩ giết chết tôi."
Tô Thương cười nói: "Quả nhiên, cô mắc bẫy rồi, cho nên mới xuất ra đá Tà Linh."
"Thì ra là như vậy!"
"Tâm cơ thật thâm sâu mà!"
Lan Diệu Y chăm chú nhìn Tô Thương, cách nhìn của cô ấy đối với Tô Thương có một sự thay đổi rất lớn, nhưng cô ấy lại cố ý không để lộ ra, lạnh giọng nói: "Làm sao anh biết tôi sẽ sử dụng đá Tà Linh, tôi thấy thực lực của anh cũng không phải là mạnh lắm, không sợ trong nháy mắt tôi sẽ giết chết anh sao?"
"Tôi có tự tin, là cô sẽ không giết được tôi." Tô Thương lắc đầu nói: "Lúc nãy không phải cô đã thử rồi sao?"
"Hừ!"
"Thân pháp của anh quả thực dị thường, có thể biến mất một cách vô thanh vô tức, hành tung khó đoán!"
Lan Diệu Y trầm giọng nói: "Nhưng mà, bây giờ tôi đã phong cấm không gian rồi, nếu như tôi muốn giết anh, thì anh chết là cái chắc!"