"Trương Trọng Ngu, ông nếu như còn bôi nhọ tôi nữa thì đừng trách tôi không khách sáo với ông nhé!" Tô Thương trách cứ, phản ứng rất mãnh liệt.
Không có cách nào mà.
M* nó vừa nghĩ tới Lưu Huy cải trang thành con gái, trong lòng Tô Thương liền nổi lên một cảm giác rợn cả sống lưng.
"Điện chủ bớt giận."
Trương Trọng Ngu nhìn thấy điện chủ phản ứng mãnh liệt như vậy, liền biết điện chủ đối với người đẹp trước mắt không có cảm giác gì, thế là lại nói: "Thuộc hạ tuyệt đối không nhiều lời nữa."
"Ừm, vậy thì còn tạm được."
Tô Thương nhìn Trương Trọng Ngu, sau đó nói: "Trương Trọng Ngu, ông đi theo tôi cũng có một đoạn thời gian rồi, còn làm nhiều việc cho tôi nữa."
"Như vậy đi, Lưu...Lưu Ngữ Yên này ban thưởng cho ông đó."
Tô Thương âm thầm linh hồn truyền âm nói: "Đương nhiên, về phần hai người có thể phát triển đến bước nào thì phải xem bản lĩnh của ông, ông cũng không được ỷ mình võ công cao cường mà ép buộc người ta, rõ chưa."
"Điện chủ..."
Trương Trọng Ngu cũng không có mở miệng, mà chính là cười khổ truyền âm nói: "Cậu đừng đùa tôi nữa, tôi tuổi đã cao, còn cần phụ nữ gì nữa chứ."
"Lớn tuổi thì làm sao, chưa nghe nói qua già trẻ rất hợp nhau sao, cô gái hiện tại nói không chừng lại thích kiểu như ông đấy."
Tô Thương tiếp tục truyền âm nói: "Ông thử theo đuổi xem, lỡ như thành công rồi thì không phải là được hời rồi sao, đừng nói ông đối với người đẹp như Lưu Ngữ Yên không có chút hứng thú nào nha, tôi có thể phát hiện ra, ngay khi ông nhìn thấy cô ấy thì hai mắt ông đã sáng rực lên rồi."
"Thuộc hạ..."
Trương Trọng Ngu lại len lén nhìn Lưu Huy cải trang thành nữ, sau đó lại ngượng ngùng nói: "Vậy được rồi, tôi thử xem, nói không chừng thật có thể thành công."
"Cái gì thử xem chứ, lão già, ông muốn thử cái gì?" Câu nói sau cùng, Trương Trọng Ngu nói thẳng ra, liền bị Lưu Huy nghe được, thế là mở miệng hỏi.
"Không, không có gì."
Trương Trọng Ngu vô cùng ngượng ngùng, khuôn mặt đỏ bừng lên, tận lực né tránh vấn đề này.
"Được rồi, đừng nói nhiều nữa, Lưu Ngữ Yên, anh trai Lưu Huy của cô biết lái trực thăng, chắc cô cũng biết chứ nhỉ?" Tô Thương cười hỏi.
"Ừm."
Lưu Huy đang muốn khẳng định thân phận nữ nhi của mình, cho nên cũng diễn theo Tô Thương mà nói: "Cậu chủ, tôi lái trực thăng khá tốt, đợi chút nữa tôi chở mọi người."
Tô Thương khẽ gật đầu, sau đó Lưu Huy lái trực thăng đưa mọi người rời khỏi Vân Cương Đại Sơn.
Trên đường đi.
Trương Trọng Ngu hỏi Lưu Huy đi đâu rồi, Tô Thương tùy tiện tìm một cái cớ, nói sắp xếp Lưu Huy đi làm chuyện khác rồi.