Vương Phú Quý có chút biến thái, mặc dù bị đánh mặt mũi bầm dập, máu me khắp người, nhưng lại giống như người không bị thương gì, mà cứ liều mạng nhào về phía hai tên cao thủ ngoại vực đó.
Nơi bóng tối.
Minh Cửu thấy cảnh này, đột nhiên cảm thấy mình may mắn, may mắn vì mình không ra tay, nếu không thì hậu quả tất nhiên không lường trước được rồi.
"Hai vị, là do hai người chỉ vì cái trước mắt nên mới bị như vậy, tôi không cứu được các người rồi, tôi đi trước một bước đây."
Minh Cửu thầm nghĩ, ngay sau đó liền định rời khỏi.
"Cô cũng ở lại đây luôn đi." Lúc này, Tô Ma giọng điệu bình thản mở miệng nói.
** Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Với cảnh giới của ông ấy, thì đã sớm phát hiện ra được Minh Cửu rồi, chỉ là ngay từ đầu không vạch trần mà thôi.
Lúc này, nhìn thấy Minh Cửu muốn đi, Tô Ma liền trực tiếp ra tay, cách khoảng không mà nắm lấy cổ Minh Cửu.
Thực lực của Minh Cửu, cũng không yếu so với Phong Khê thiếu gia bao nhiêu, nhưng ở trước mặt Tô Ma, căn bản không có sức đánh trả.
Tô Ma cách khoảng không, liền bóp lấy cổ của cô ta, câu đến trước chân mình, tiện tay vứt xuống đất.
"Huyết Ma tiền bối tha mạng."
Minh Cửu hoảng hốt, khuôn mặt ngọc hoảng hốt bị dọa đến trắng bệch, vội vàng dọa đến quỳ ngay xuống đất, đau khổ cầu xin nói: "Tôi nguyện đi theo cho ông, làm nô lệ cho ông, thậm chí có thể hầu hạ ông, van xin ông giơ cao đánh khẽ, đừng giết tôi."
"Cô là thuộc hạ của Viêm Long tiên đế?" Tô Ma giọng điệu bình thản nói.
"Vâng."
Minh Cửu gật gật đầu, có điều sau đó lại lắc đầu, thành thật nói: "Bây giờ tôi là nô lệ của ông rồi, ông có thể sai khiến tôi làm bất kỳ chuyện gì cho ông đều được."
"Ha ha."
"Không cần."
"Viêm Long tiên đế giết cả nhà của tôi, những người hầu hạ anh ta, chỉ cần tôi từng gặp qua, thì đều phải chết."
Tô Ma lộ ra một nụ cười lạnh, lập tức vung tay lên, một lực lượng kinh khủng tản ra, ngay lập tức liền đánh tan linh hồn của Minh Cửu.
Mỹ nhân tuyệt đẹp, ngọc nát hương tan, chết ngay tại chỗ.
Hai tên cao thủ ngoại vực khác bị dọa đến trong lòng run sợ, sắc mặt trắng bệch.
"Hai người các ông, cứ chịu khó chơi với con nuôi của tôi đi, có lẽ sẽ sống lâu hơn một lúc, nếu không thì tôi sẽ tiễn các người lên đường sớm đó!" Tô Ma giọng điệu bình thản nói, khuôn mặt không hề bận tâm chuyện gì khác.
Vừa nói xong lời này, hai tên cao thủ ngoại vực tất nhiên không dám thất lễ, tận