Mục lục
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên - Tiếu Tiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xích Hồng Nguyệt nghe vậy, lộ ra một nụ cười thoải mái nói: "Phong Khê, Khuê Long đã đi rồi, cậu không cần giả vờ trước mặt tôi làm gì cả." 

Xích Hồng Nguyệt nói tiếp: "Đừng phủ nhận, cũng không cần che giấu, kỳ thật tôi cũng có loại ý nghĩ đó." 

"Nếu có thể lựa chọn, tôi cũng không muốn ở bên cạnh Viêm Long tiên đế, nghe theo sắp xếp của anh ta." 

"Phong Khê, tôi cảm thấy chúng ta có thể liên thủ, cùng nhau chinh phục trái đất. 

Xích Hồng Nguyệt nghiêm túc nói: "Cậu so với tên Khuê Long kia thuận mắt hơn nhiều, nói không chừng sau này, chúng ta có thể cùng nhau hành động, không thể tách rời, chẳng phải là quá hợp lý hay sao chứ?" 

"Hồng Nguyệt tiểu thư cứ đùa." Phong Khê thiếu gia nhẹ nhàng cười một tiếng, cũng không đưa ra lựa chọn thẳng thắn với câu nói đó. 

"Cậu không cần cảnh giác như vậy, tôi cũng không phải đang thăm dò cậu...được rồi, việc này sau này từ từ nói đi." 

Xích Hồng Nguyệt nhìn về phía Phong Khê thiếu gia, bỗng nhiên dò hỏi: "Đúng rồi, Phong Khê thiếu gia, vừa rồi uy thế mà chùy Tử Kim bộc phát ra, cậu có thể liên tục sử dụng không, hay là chỉ dùng được một lần." 

Đến rồi đó. 

Cuối cùng cũng đã đến vấn đề chính rồi. 

Xích Hồng Nguyệt kéo dài thời gian làm quen với Phong Khê thiếu gia, nói nhiều lời như vậy, chính là để Phong Khê thiếu gia buông lỏng cảnh giác, thành thật trả lời vấn đề này của chính mình. 

Lúc này, đôi mắt đẹp của Xích Hồng Nguyệt nhìn chăm chú vào Phong Khê thiếu gia, chờ đợi câu trả lời của đối phương, ánh mắt vô tình hay cố ý nhìn qua chùy Tử Kim. 

Vật này quá cường đại, Xích Hồng Nguyệt tất nhiên nhớ rõ. 

Nếu như có thể cướp đi chùy Tử Kim, thì cô ta tất nhiên không cần e ngại những cường giả khác cùng đến trái đất này nữa rồi. 

Bây giờ. 

Mặc dù Xích Hồng Nguyệt bị trọng thương, nhưng Phong Khê thiếu gia còn bị thương nặng hơn, nếu anh ta không có cách nào điều động được chùy Tử Kim, thì Xích Hồng Nguyệt có thể cướp đi món chí bảo này. 

Còn một điểm nữa. 

Xích Hồng Nguyệt không ngốc, mơ hồ đoán được Phong Khê thiếu gia chắc chắn không có cách nào liên tục sử dụng loại sức mạnh bộc phát kinh khủng như vừa rồi. 

Còn không thì trước đó, ngay thời điểm đánh nhau với Ngô Thanh Ảnh, Phong Khê thiếu gia đã dùng đến rồi, chứ không lựa chọn cách đánh nhau làm tổn hại hai bên như thế. 

Nếu Phong Khê thiếu gia đã không sử dụng, điều đó chứng tỏ năng lượng khủng khiếp kia mới bộc phát ra lúc nãy, anh ta 

không có cách nào mà dùng liên tục được, vì mỗi lần sử dụng đều sẽ sinh ra tổn thương cực lớn. 

Chỉ có điều, những điều này chỉ là suy 

đoán mà thôi, không có cách nào chứng minh được, vì thế Xích Hồng Nguyệt mới mở miệng hỏi thăm, thăm dò Phong Khê thiếu gia. 

Nếu như Phong Khê thiếu gia tránh mà không trả lời, hoặc là ánh mắt bên trong toát ra một vẻ bối rối nào đó thì chứng tỏ mình đoán đúng. 

Đến lúc đó, Xích Hồng Nguyệt không chút do dự mà ra tay cướp đoạt. 

"Cái này hả." 

Lúc này, Phong Khê thiếu gia nhếch miệng lên, khẽ cười nói: "Thật sự không dám dấu, Hồng Nguyệt tiểu thư, một chiêu vừa rồi vượt xa thực lực chân chính của tôi, đó chính là uy lực của chùy Tử Kim. 

"Nhưng loại năng lực tự nổ này, không phải là bản thân nó thật sự tự nổ mà chỉ là xuất hiện uy lực tương tự như tự nổ thôi." 

Phong Khê thiếu gia không hề hoảng hốt, mà bình thản cười nói: "Mà tôi, chỉ có thể liên tục sử dụng hai lần thôi, sau hai lần, chùy Tử Kim sẽ phải hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, bổ sung năng lượng, khoảng ba đến năm năm sau mới có thể có đầy đủ năng lượng được." 

"Nói cách khác, nếu tôi thi triển hai lần liên tục nói thì không thể tiếp tục sử dụng nữa." 

Phong Khê thiếu gia nửa thật nửa đùa nói: "Thân ở trái đất, nguy cơ trùng trùng, đây là lá bài tẩy duy nhất của tôi, vì thế nếu không phải bất đắc dĩ thì tôi sẽ không chủ động dùng." 

"Vừa rồi chúng ta đánh nhau với Khuê Long, anh ta muốn khôi phục bản thể, tình hình đó chúng ta không thể không chết rồi." 

Phong Khê thiếu gia nói: "Vì hết cách nên tôi mới không thể làm gì hơn, đành phải vận dụng một lần tự nổ của chùy Tử Kim, chỉ tiếc không giết được anh ta, để anh ta chạy mất." 

"Thì ra là thế" 

Xích Hồng Nguyệt nghe xong, gật đầu nói: "Nói cách khác, cậu còn có thể dùng nó thêm 1 lần nữa thôi phải không. 

"Ừm." Phong Khê thiếu gia ngoài mặt lạnh lùng, thực tế trong lòng lại có chút hoang mang. 

Chùy Tử Kim tự nổ, thật ra anh ta chỉ có thể dùng một lần mà thôi. 

Phong Khê thiếu gia tính sai, vốn cho rằng có thể xóa sổ được Khuê Long nên mới vận dụng con át chủ bài. 

Ai ngờ không giết được Khuê Long, ngược lại còn dùng hết con át chủ bài cuối cùng, được một mất mười. 

Có điều. 

Phong Khê thiếu gia đang đánh cược, anh ta cược Xích Hồng Nguyệt không thể nhìn thấu chính mình, không dám trở mặt với mình. 

Vì thế, dù là trong lòng Phong Khê thiếu gia có hoảng hốt, thì cũng không biểu hiện ra ngoài, nếu không thì cũng xong đời rồi. 

Quả nhiên. 

Xích Hồng Nguyệt sau khi đánh giá một hồi, cuối cùng lựa chọn từ bỏ, không ra tay với Phong Khê thiếu gia nữa. 

"Phong Khê, cái lão già cảnh giới Võ thánh lúc này đó, thuộc về tôi, cậu không có ý kiến gì chứ." Sau đó, Xích Hồng Nguyệt mở miệng nói. 

"Tất nhiên là không rồi." 

Phong Khê thiếu gia khẽ gật đầu, sau đó ánh mắt nhìn vào Tô Thương, nói tiếp: "Có điều, Ngô Thanh Ảnh bị tên nhóc này thu vào vòng tay lưu trữ rồi, muốn cơ thể bà ta thì trước tiên phải giải quyết tên nhóc này cái đã." 

"Ha ha, một người bình thường ở trái đất thôi mà, không đủ gây sợ. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NHE
25 Tháng mười một, 2023 06:38
- Bán bản dịch thu phí của hơn 500 bộ truyện chữ đang hot hiện nay giá rẻ. - Thể Loại, Tiên Hiệp, Đô Thị, Huyền Huyễn, Mạt Thế.v.v.v - File ebook có thể đọc offline. Smartphone, máy tính - Cần bộ nào inbox Zalo: 0867.238.352 ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK