Lý Nguyệt xấu hổ nói: "Kỳ Kỳ, đừng nhắc nữa, ngại chết đi mất, là chị bị ép, đều tại Tô Thương, em đừng có mà đồn đại đi đâu nha!"
"Ừm, chị, chị yên tâm đi, miệng em kín lắm, chắc chắn không nói cho người khác biết đâu."
Lý Kỳ Kỳ đầu tiên là hứa hẹn, sau đó nghiêm túc nói: "Chị, em cảm thấy chị nhất định phải lấy luật pháp làm vũ khí bảo vệ mình đi."
"Có ý gì chứ?" Lý Nguyệt nghi ngờ nói.
"Căn cứ vào luật hình sự của nước ta...không biết là chương bao nhiêu, dù sao thì ép buộc người khác gọi là cha cũng là phạm pháp."
Lý Kỳ Kỳ nghiêm túc nói: "Chị, có cần em giúp chị báo cảnh sát không, bắt anh rể lại, anh ấy quá xấu xa rồi."
"Báo cảnh sát?"
Lý Nguyệt trợn mắt nhìn Lý Kỳ Kỳ, khuôn mặt tối sầm lại nói: "Cái con bé này, nói lung tung gì vậy hả, Tô Thương là chồng chưa cưới của chị, em lại nói chị báo cảnh sát bắt anh ấy sao?"
**Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
"Anh ấy vi phạm luật hình sự rồi, nên bị bắt!" Lý Kỳ Kỳ nghiêm túc nói: "Chị không báo cảnh sát, em có thể thay chị làm, chờ khi cảnh sát tới rồi, chị cứ trình bày chi tiết là được, là anh ấy ép buộc chị, nên phải ngồi tù."
"Người nào...ai nói, Tô Thương không ép chị, là, là chị tự nguyện." Lý Nguyệt vội vàng sửa lời nói.
"Chậc chậc chậc."
Lý Kỳ Kỳ bĩu môi, tinh nghịch cười nói: "Chị, còn nói sẽ không gả cho Tô Thương đâu, thế mà giờ đã bắt đầu bảo vệ anh ấy rồi, chị thật đúng là một người vợ tốt mà."
Lý Nguyệt ý thức được, em gái đang nói đùa với mình, thế là vừa cười vừa nói: "Được rồi Kỳ Kỳ, em dám trêu đùa chị, để xem chi có đánh em được không."
Nói xong, Lý Nguyệt liền định đứng dậy dạy dỗ Lý Kỳ Kỳ một trận, nhưng kết quả lại đau đến nhíu mày.
Sau một đêm giày vò, toàn thân cô ấy như rã rời thành từng mảnh, không động đậy còn được, chứ vừa cử động nhẹ chút là đau liền.
"Anh rể thật là mạnh."
Lý Kỳ Kỳ nhìn thấy chị mình trở thành thế này, nhịn không được mà khen Tô Thương, sau đó nhỏ giọng nói: " Chị, hôm qua hai người có dùng biệp pháp bảo vệ gì không?"
"Biện pháp bảo vệ?"
"Biện pháp bảo vệ cái gì..."
Lý Nguyệt dừng một chút, sau đó kịp phản ứng lại, ngại ngùng nhìn thoáng qua Lý Kỳ Kỳ, sau đó trả lời lại: "Không, không có, đâu có kịp đâu!"
"Là như thế sao."
Lý Kỳ Kỳ nói tiếp: "Chị, nếu không có biện pháp bảo vệ, chị rất có thể sẽ mang thai đó."
"Em nghe nói làm mẹ rất vất vả, chị còn trẻ như vậy, mà đã chuẩn bị kỹ càng để làm mẹ rồi sao?"
"Chị..."
Lý Nguyệt sững sờ, sau đó hỏi: "Cái này thật sự chị chưa từng nghĩ đến, bây giờ thử nghĩ lại, chị cũng không từ chối, cũng không kỳ vọng quá lớn, tất cả cứ để tùy duyên đi, nếu không muốn đến, muốn cũng vô dụng, nếu muốn đến, có cản cũng không cản được."
"Có thể cản được mà."
Lý Kỳ Kỳ nói: "Viên levonorgestrel (tránh thai) khẩn cấp, sau khi làm chuyện đó 48 tiếng... em thấy trên quảng cáo nói như vậy, chị, nếu chị không muốn làm mẹ, có thể qua tiệm thuốc tây mua về uống."
"..."