Nhưng gần đây Tô Thương liên tiếp đột phá, tuy rằng anh có được linh hồn của Tiên đế, tu luyện không có bình cảnh, nhưng dù sao thân thể này cũng có giới hạn, nếu đột phá quá nhanh, nền tảng sẽ không vững, cơ thể suy kiệt sớm sẽ ảnh hưởng đến việc tu luyện sau này.
Vì vậy, Tô Thương chậm lại tốc độ thăng cấp, cũng chỉ hấp thu mười mấy viên đá năng lượng để ổn định cảnh giới.
Ting ting. Đúng lúc này, Tô Thương bất ngờ nhận được giọng nói tin nhắn từ Lý Nguyệt.
“Tô Thương, anh đang làm gì vậy, cả ngày không tìm em.”
Tô Thương nghe xong thanh âm, cười đáp: “Anh đang ở chợ Đen Cửu Môn, tối nay có chuyện cần giải quyết.”
“Ừm, vậy em không làm phiền anh nữa. Du Du ở đâu, em nhớ Du Du, muốn gặp cô bé.” Lý Nguyệt không hỏi Tô Thương đang bận gì, mà hỏi Tô Du Du.
“Hẳn là con bé ở trang viên nhà họ Tô, sáng sớm đã qua đó rồi.”
“Em biết rồi, vậy em sẽ đến trang viên nhà họ Tô tìm cô bé trước. Sau khi anh xong việc nhớ tới đón bọn em.”
“Được.”
Sau khi liên lạc đơn giản với vợ, Tô Thương cất điện thoại sau đó bước ra khỏi phòng.
“Chủ nhân.”
Đúng lúc Lưu Huy và Vương Trại đang muốn lên lầu.
Sau khi nhìn thấy Tô Thương, Lưu Huy cung kính nói: “Bên ngoài có một người tên là Đổng Văn Thắng tự xưng là cấp dưới của ngài muốn gặp ngài.”
“Tôi biết rồi, để ông ta qua đây.” Tô Thương nhẹ giọng nói.
“Vâng.” Lưu Huy vội vàng đồng ý, sau đó cùng Vương Trại rời đi, khi xuất hiện lại mang theo Đổng Văn Thắng.
“Chủ nhân.” Đổng Văn Thắng cung kính chào hỏi Tô Thương.
“Ừm.” Tô Thương nhìn về phía Đổng Văn Thắng, dò hỏi: “Đổng Văn Thắng, Đại trưởng lão tới đây không?”
“Báo cáo chủ nhân, tôi vừa mới nhận được tin tức của Đại trưởng lão, ông ta đã đến Giang Bắc.” Đổng Văn Thắng cung kính đáp lại: “Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, nửa tiếng sau sẽ đến chợ Đen Cửu Môn.”
“Tuy nhiên, Đại trưởng lão đã đổi ý. Ông ta không muốn giao dịch ở chợ Đen Cửu Môn mà là đổi địa điểm gặp mặt.”
Tô Thương cau mày nói: “Sao lại thế này, chẳng lẽ ông ta phát hiện ra chuyện gì sao?”
“Vậy cũng không phải.” Đổng Văn Thắng cười nói: “Chủ nhân, Đại trưởng lão phát hiện ra mỏ đá năng lượng này, nhưng hình như không có nói cho minh chủ.”
“chợ Đen Cửu Môn có nhiều thành phần hỗn tạp, khó tránh khỏi có người của Tông phái võ thuật, ông ta sợ sau khi đến đây sẽ bị người khác nhận ra, đến lúc đó sẽ gây ra vô số phiền phức.”
Đổng Văn Thắng nói tiếp: “Vì để tránh phiền phức, cho nên Đại trưởng lão muốn sai một người tên là Tích Hãn đến nơi giao dịch.”
“Ha ha, lão khốn kiếp này, thật ra khá hợp tác.” Trên khóe miệng Tô Thương hiện lên một nụ cười nghiền ngẫm, sau đó nhẹ giọng nói: “Ông ta đã xác định địa điểm rồi sao?”
“Vâng.” Đổng Văn Thắng nói đúng sự thật: “Rừng cây Đông Sơn.”
“Tại sao lại là rừng cây Đông Sơn?” Tô Thương cười nhẹ, sau đó nói: “Được rồi, ông nói cho với ông ta, không có vấn đề, người của chợ Đen Cửu Môn sẽ lập tức đến, bảo ông ta đến rừng cây Đông Sơn đợi.”
Đổng Văn Thắng đáp lại, gọi điện thoại cho Hứa Sơn Cư ngay tại chỗ, chuyển lời của Tô Thương cho Hứa Sơn Cư.