"Viên Thông trụ trì, Từ Thiện sư thái, anh Thạch, tôi hiểu rõ về thực lực của mọi người."
Vương Trọng Vân nhìn về phía ba người có thực lực mạnh nhất ở đây, nghiêm túc nói: "Mọi người đều ở Võ Thần Lục Địa đỉnh phong, đã lắng đọng vô số năm, tuổi thọ cũng gần như đã đến hạn."
"Nếu cổ võ cải cách thành công, mọi người hoàn toàn có thể bước ra một bước kia ngay lập tức, đến lúc đó tuổi thọ tự nhiên sẽ tăng lên."
Ánh mắt Vương Trọng Vân dời lên người Thạch Hạo Hãn, ông ấy nói tiếp: "Anh Thạch, so ra thì tuổi của ông là nhỏ nhất, theo lý thuyết mà nói thì tuổi thọ vẫn còn ít nhất khoảng hai ba trăm năm tuổi, nhưng ông đã sử dụng hết chín mươi chín lần Thái Sơn thần công, tổn hại quá lớn."
"Nếu như sau khi cổ võ cải cách, anh có thể tiến vào cảnh giới mới, nói không chừng có thể phá vỡ ma chú không thể sử dụng Thái Sơn thần công quá một trăm lần."
"Cho nên, hôm nay chúng ta sẽ không vì người khác mà chỉ vì chính bản thân mình, nhất định phải dốc hết sức mạnh để ứng phó!" Vương Trọng Vân nói thêm.
"Vương môn chủ, những lời này không cần ông phải nhắc nhở, trong lòng chúng tôi ai cũng đều biết rõ. Mặc dù tôi không hề có cảm tình gì với Tô Thương, thậm chí là vô cùng chán ghét cậu ta, nhưng công tư phải rõ ràng." Từ Thiện sư thái nói.
"A Di Đà Phật."
Viên Thông trụ trì chắp hai tay lại nói: "Độ mình mới có thể độ người, Vương môn chủ, bần tăng đương nhiên sẽ cố gắng hết sức mình."
"Tôi cũng không có gì để nói, tôi chướng mắt Tô Thương, nhưng tôi muốn nhìn một chút dáng vẻ của sau khi cải cách của cổ võ hơn." Thạch Hạo Hãn nói.
"Như vậy là tốt rồi."
*Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.*
Vương Trọng Vân vuốt chòm râu, hài lòng gật đầu.
Thạch Hạo Hãn, Từ Thiện sư thái, Viên Thông trụ trì, ba người này đều là Võ Thần Lục Địa đỉnh phong.
Cộng thêm bản thân Vương Trọng Vân ông ta nữa là bốn vị Võ Thần Lục Địa đỉnh phong, hơn nữa ai cũng đều vượt xa đỉnh phong bình thường.
Cho dù người của thập đại cổ tộc xông vào, thì có lẽ đoàn người bên mình cũng vẫn có thể giữ chân được một khoảng thời gian.
...
Cùng lúc đó, bên ngoài đại điện.
Hàng trăm quần chúng đang hóng hớt, quan sát trận chiến ở đằng trước từ phía xa.
Ngay tại thời điểm này.
Hai người Dì Phù và Thiên Niên Sát nghênh chiến ba mươi Trúc Cơ đỉnh phong, nhưng không hề rơi vào thế hạ phong chút nào, thậm chí Trúc Cơ đỉnh phong còn không ngừng bị đánh ngã xuống đất, mất đi sức chiến đấu.
"Đông Phương Diệu, Tây Phương Lượng, Hạ Hầu Ấn, tất cả mấy người đều xông lên hết đi, không cần phải nể tình, giết chết Phù Dung và Thiên Niên Sát mau!" Lúc này, Nam Cung Dận ra lệnh.
"Vâng"!
Đông Phương Diệu nhận lệnh, lập tức cùng với nhóm người Hạ Hầu Ấn vươn người bay ra, tham gia chiến đấu.
Về phần Tây Phương Sáng sau khi do dự vài giây, cuối cùng vẫn quyết định nghe theo sắp xếp của Nam Cung Dận.