Lão già lưng còng nghe thấy tên của Tô Thương, lập tức kinh ngạc không thôi, sắc mặt thay đổi cực kỳ lớn.
"Ồ?" Tô Thương nhíu mày: "Ông biết tôi sao?"
"Hừ!"
Lão già lưng còng hừ lạnh một tiếng, sau đó nghiến răng nói: "Những việc làm của cậu ở trên thành phố, tôi và tông chủ sớm đã biết rồi!"
"Tô Thương, gan của cậu lớn quá đấy, vậy mà dám ở thành phố ra tay với nhà họ Trương, lẽ nào cậu không sợ Thiết quyền tông tìm cậu báo thù sao!"
"Thì ra ông là người của Thiết quyền tông."
Tô Thương khẽ cười, rồi châm biếm hỏi: "Lão già, ông ở Thiết quyền tông là có thân phận gì vậy?"
"Tôi chính là đại hộ pháp của Thiết quyền tông!" Lão già lưng còng lạnh lùng nói, ánh mắt tràn đầy thù hận nhìn Tô Thương.
"Đại hộ pháp...Ha ha, hộ pháp của Thiết quyền tông mấy người, đều bị tôi giết sạch rồi, còn sót lại duy nhất mình đại hộ pháp ông thôi đó."
Tô Thương híp mắt lại, khẽ cười nói: "Nếu như hôm nay có duyên gặp gỡ, thì tôi cũng tiễn ông xuống dưới với bọn họ luôn nhé, Thiết quyền tông của mấy người cũng có thể cứ như vậy mà tuyên cáo diệt vong luôn đi."
"Ngông cuồng!"
Lão già lưng còng nghe vậy, nhất thời không kiềm được tức giận, trong lòng bàn tay tỏa ra chân khí, lập tức xông thẳng về phía Tô Thương.
Mặc dù ông ta không nhìn ra được thực lực của Tô Thương, thậm chí cũng không phát hiện ra được chân khí chuyển động trong cơ thể của Tô Thương.
Nhưng ông ta biết Tô Thương nhất định không phải là một người bình thường, chắc chắn cậu ta đang che giấu thực lực.
Nhưng mà.
Lão già lưng còng cũng đoán chắc rằng Tô Thương còn trẻ tuổi như vậy, thực lực cũng chẳng mạnh được đến đâu, có lẽ cậu ta chỉ dùng loại mánh khóe đặc biệt nào đó mới có thể che giấu đi khí tức của mình, từ đó khiến ông ta không phát hiện ra được.
Cho nên.
Sau khi thầm nghĩ một hồi, lão già lưng còng vẫn lựa chọn ra tay đánh nhau với Tô Thương, định dùng một chiêu giết chết Tô Thương, sau đó tìm tông chủ lãnh thưởng.
Nhưng đáng tiếc nha, sức mạnh của Tô Thương đã vượt qua khỏi sức tưởng tượng của ông ta, đối mặt với sự tấn công của lão già lưng còng đó, Tô Thương căn bản không hề có chút hứng thú nào, tùy ý đánh ra một chưởng.
Ầm!
Trong chốc lát, nắm đấm của Tô Thương và của lão già lưng còng va đập vào nhau, làn sóng dư âm của cuộc va chạm lan ra khắp bốn phía.
Ngay từ đầu, lào già lưng còng còn cảm thấy xem thường, nhưng một giây sau, ông ta lại biến sắc, cơ thể bay ngược lại ra phía sau.
"Bịch!"
Trong lúc bị đánh bật ra sau, ông ta phun ra một ngụm máu tươi, nhuốm đỏ cả một khoảng không, và qua mấy giây sau, ông ta mới ngã lăn xuống đất, lại phun ra một ngụm máu nữa.
Tô Thương thì trái ngược lại, vẫn đứng vững tại chỗ, dừng như một chưởng lúc nãy chỉ đơn giản như anh ngáp một cái thôi vậy.
"Cái...cái gì, cậu, vậy mà mạnh như vậy!"