Lúc này, Trương Trọng Ngu vội vàng nói: "Có cần tôi đi cùng cậu một chuyến không, hơn 200 năm trước, tôi ở Đại Sơn Vân Cương ẩn cư một thời gian nên cũng quen thuộc với nơi đó."
"Đại Sơn Vân Cương thế núi hiểm trở, nhưng điều khiến người ta kiêng dè nhất thì chính là những độc vật bên trong núi, rất khó để phòng bị, tôi đi với cậu cũng có thể chăm sóc tốt lẫn nhau." Trương Trọng Ngu đề nghị nói.
"Ừm, cũng tốt, vậy thì ông đi cùng đi."
Tô Thương gật đầu sau đó dẫn đầu rời đi trước.
Về phần Trương Trọng Ngu, thì theo sát phía sau, cùng rời khỏi sơn trang Y Vân.
Tô Thương cũng không đi ngay tới chợ đen Cửu Môn nơi đỗ trực thăng mà đi tìm Quách Ý và Nam Cung Ngự.
"Kính chào cậu chủ!"
"Kính chào cậu chủ!"
Quách Ý và Nam Cung Ngự sau khi nhìn thấy Tô Thương thì lập tức chắp tay lại, quỳ một chân xuống đất.
Trong đó.
Nam Cung Ngự lúc trước bị Bạch Khởi xóa hết trí nhớ, lâm vào trạng thái hôn mê, nhưng bây giờ đã tỉnh lại rồi.
"Ừm."
Tô Thương gật đầu nói: "Tôi phải đi đến Vân Cương một chuyến, hai người cứ ở lại Giang Bắc, nhiệm vụ của hai người là bảo vệ Lý Nguyệt, có chuyện gì thì lập tức báo ngay cho tôi biết."
"Vâng!"
Quách Ý và Nam Cung Ngự nhao nhao gật đầu đáp lại, vô cùng tôn kính Tô Thương, hoàn toàn không hỏi Tô Thương đi làm gì.
Sau khi sắp xếp xong mọi chuyện thì Tô Thương dẫn theo Trương Trọng Ngu rời khỏi Lạc Hà Sơn.
Trương Trọng Ngu sau khi nhìn thấy Quách Ý và Nam Cung Ngự xong thì trong lòng càng thêm cung kính Tô Thương.
Bởi vì ông ấy nhìn ra được, mặc kệ là Quách Ý hay là Nam Cung Ngự thì hai người đó thực lực đều cao hơn ông ấy rất nhiều, ít nhất cũng là cấp bậc võ thánh, nếu là hệ thống tu chân thì hai người đó đều là cảnh giới nguyên anh.
Chỉ là hai thuộc hạ ngẫu nhiên thôi mà đã là cảnh giới nguyên anh rồi, điện chủ bây giờ rốt cuộc là mạnh như nào chứ.
Bây giờ, Trương Trọng Ngu cảm thấy vô cùng may mắn, may mắn vì chính mình lúc trước đã lựa chọn lôi kéo Tô Thương, để Tô Thương làm điện chủ của Dược Vương Điện.
Nếu như ngày ấy, ông ấy nhất thời nóng giận, gây ra chuyện gì bất lợi cho Tô Thương, thì chỉ sợ Dược Vương Điện sớm đã không còn tồn tại rồi, bản thân mình cũng không thể có được thực lực như hiện nay.
Có lúc, sự lựa chọn còn lớn hơn sự nỗ lực nữa.
Sau khi rời khỏi Lạc Hà Sơn, Tô Thương không hề dừng lại, trực tiếp mang theo Trương Trọng Ngu trở lại chợ đen Cửu Môn.
Giờ này phút này, Lưu Huy đã chuẩn bị xong trực thăng rồi, điều này gây chú ý đến không ít người.
"F*ck, người đó là...hậu nhân nhà họ Tô, Tô Thương!"