Phong Khê thiếu gia sau khi nhìn thấy Viêm Long tiên đế, vẻ mặt tràn đầy cung kính, vội vàng quỳ một chân xuống đất, hành lễ bái kiến với Viêm Long tiên đế.
"Ừm."
Viêm Long tiên đế gật gật đầu, sau đó lạnh lùng vội vàng hỏi: "Trả lời câu hỏi của tôi, đá Thông Linh, sao lại trong tay cậu, Hồng Nguyệt đâu, cái này là cậu giành được từ trong tay Hồng Nguyệt hay sao?"
Nói xong lời cuối, ánh mắt Viêm Long tiên đế hiện lên sát ý ngập trời, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Phong Khê thiếu gia.
"Hồi bẩm Viêm Long tiên đế, đá...đá Thông Linh cũng không phải do thuộc hạ ra tay cướp đoạt, mà chính là Hồng Nguyệt tiểu thư chủ động đưa cho tôi."
Phong Khê thiếu gia tất nhiên cảm nhận được cơn giận dữ của Viêm Long tiên đế, vội vàng giải thích nói: "Anh không phải là đã ra lệnh cho chúng tôi, dọn dẹp sạch sẽ giới luyện võ ở trái đất, rồi khống chế toàn bộ người luyện võ của trái đất đó sao."
"Thuộc hạ sau khi đến trái đất, liền bắt đầu ra tay làm, dẹp yên mấy ngọn núi nổi tiếng của trái đất, bắt sống vô số người luyện võ, chỉ cần là người luyện võ có chút danh tiếng, đều bị thuộc hạ bắt giam tại núi Trường Bạch của gia tộc Thượng Quan."
Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Có điều, ở trái đất có một ngọn núi Cửu Phong, trong núi Cửu Phong có một bà lão, tên là Ngô Thanh Ảnh, được vinh danh là đệ nhất giới luyện võ."
"Những ngọn núi nổi tiếng đã bị thuộc hạ tiêu diệt, cũng chỉ còn sót núi Cửu Phong còn tồn tại mà thôi, rất nhiều người luyện võ tụ tập tại đây, muốn để cho Ngô Thanh Ảnh che chở họ, rõ ràng là xem Ngô Thanh Ảnh như hy vọng cuối cùng của họ."
Phong Khê thiếu gia tiếp tục nói: "Lần này đến trái đất, anh đã cải tạo cho tôi cái chùy Tử Kim, thuộc hạ có niềm tin tuyệt đối nghiền ép Ngô Thanh Ảnh."
"Nhưng Ngô Thanh Ảnh là hy vọng cuối cùng của giới luyện võ, thuộc hạ mới không tùy tiện ra tay, mà khởi xướng khiêu chiến với bà ta, làm chuyện này ầm ĩ lên, để cho tất cả mội người trong thiên hạ đều biết."
"Sau đó tôi sẽ ở ngay trước mặt người luyện võ, ra tay xóa sổ bà ta, đánh nát hy vọng cuối cùng của giới luyện võ, để bọn họ thần phục ngoại vực chúng ta." Phong Khê thiếu gia nói ra ý đồ trước khi mình khiêu chiến với Ngô Thanh Ảnh.
"Ừm, được lắm."
** Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Viêm Long tiên đế nghe vậy, hài lòng gật đầu nói: "Quả nhiên tôi không nhìn nhầm người, cậu biết động não lắm, muốn đánh và người luyện võ ở trái đất, quan trọng nhất chính là đánh vào niềm tin của họ, cậu làm rất tốt, không uổng công tôi cải tạo vũ khí cho cậu."
"Có điều, chuyện này thì liên quan gì đến Hồng Nguyệt, cậu nói đi." Viêm Long tiên đế hỏi.
"Vâng."
Phong Khê thiếu gia gật gật đầu, vội vàng nói tiếp: " Hôm nay, chính là thời gian quyết chiến với Ngô Thanh Ảnh, để phòng ngừa chuyện bất trắc xảy ra, tôi mời Sắc Phong, Khuê Long và tiểu thư Hồng Nguyệt đến, để họ ẩn nấp bên trong."
"Thực lực của Ngô Thanh Ảnh, thật sự là không tầm thường, giới luyện võ biến đổi chỉ mới nửa năm, vậy mà bà ta đã đặt chân đến cảnh giới Võ thánh, lại là Võ thánh đỉnh phong, hoàn toàn có thể so sánh được với Nguyên anh đỉnh phong."
Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Mới đầu, tôi không dùng chùy Tử Kim, bị bà ta đánh dồn dập, sau khi dùng chùy Tử Kim, mới có thể đánh với bà ta một trận."
"Cũng may Ngô Thanh Ảnh khí huyết khô cạn, cuối cùng không đấu lại tôi, bị tôi đánh bại, ngại thời điểm tôi định giết bà ta, thì lại xảy ra biến cố."
Phong Khê thiếu gia biết thủ đoạn của Viêm Long tiên đế, cũng hiểu rõ anh ta đang chăm chú quan sát mình.
Vì thế dù là cách xa khoảng không vô tận, thì anh ta cũng không dám nói láo trước mặt Viêm Long tiên đế, tất cả những gì anh ta nói đều là sự thật.
Tất nhiên.
Phong Khê thiếu gia sẽ không nói ra bản thân có ý đồ phản bội, muốn một mình mạnh mẽ ở trái đất, chỉ cần anh ta không đề cập đến chuyện này, thì dù có khai báo chi tiết chuyện này ra thì đối với anh ta cũng không có ảnh hưởng xấu gì.
"Biến cố gì, ở trái đất xuất hiện cường giả chuẩn tiên đế hay sao?" Viêm Long tiên đế hỏi.
"Không."