“Haiz, người ngoại vực, cuối cùng cũng không phải là người nhà mình, không cùng một dân tộc, chắc chắn sẽ có suy nghĩ khác, bà ta đã đoán được âm mưu của tôi, có ý báo về cho cổ tộc, cho nên, bà ta không thể không chết.” Tây Môn Phong Vân thản nhiên nói.
"Người ngoại vực?"
Tô Thương nghe nói như thế, hỏi lại: "Không phải ông vừa mới nói, bà ta là người Cổ tộc rời đi hay sao, người Cổ tộc cũng đều là người một nhà, sao giờ lại không phải cùng tổ tiên với tôi rồi sao?"
"Tiểu thiếu gia, cậu có chỗ không biết rồi."
Tây Môn Phong Vân nghe vậy, liền giải thích nói: "Tiên đế ngoại vực âm mưu với trái đất, mà ngoài trái đất có trận pháp bảo vệ, ba vị Tiên đế ngoại vực, tiến vào trái đất là cực kỳ khó khăn."
"Tôi từng nghe vị đại nhân vật thông thiên kia nhắc qua, trận pháp bảo vệ trái đất, mạnh mẽ phi phàm, đã vượt ra khỏi vạn vật, dù là tiên đế ngoại vực, cũng không có cách nào đi quá giới hạn."
"Hơn nữa, người có thực lực càng mạnh, nếu cứ miễn cưỡng xông vào trái đất thì sẽ chịu lực cản càng lớn."
Tây Môn Phong Vân nói tiếp: "Nếu so sánh, người tu chân cảnh giới thấp hơn, trái lại càng dễ đi vào trái đất hơn, nhưng độ khó cũng rất lớn, lại tràn đầy nguy cơ thập tử nhất sinh."
"Đã từng xảy ra chuyện, tiên đế ngoại vực lấy thủ đoạn cường đại, sắp xếp 100 người ngoại vực định hung hăng mà xông đến trái đất."
"Ngày đó, bầu trời tối tăm, có hiện tượng thiên lôi che lấp mặt trời, người tu chân ở trái đất như lâm vào khủng hoảng."
"Nhưng trong 100 vị tiên đế cao thủ đó, có 96 người chết ngay bên trong trận pháp bảo vệ, trở thành xác không hồn."
"Còn lại bốn người, mạo hiểm vượt qua, thành công đi vào trái đất, giữ lại được thực lực cảnh giới Nguyên anh, kinh động tứ phương."
Tây Môn Phong Vân tiếp tục nói: "Đây là lúc xảy ra chuyện của sư tôn Tô Vô Kỵ tôi."
"Sau khi bốn người đến trái đất, liền bắt đầu vơ vét tài nguyên của trái đất, không chuyện ác nào mà không làm, sư tôn tôi tất nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn rồi."
"Nhưng sư tôn tôi, dù sao cũng không hoàn toàn quật khởi, khoảng cách đến cảnh giới Nguyên anh, còn chênh lệch rất lớn, nên đã thua trận."
Tây Môn Phong Vân chuyển hướng nói: "Thời khắc quan trọng này, vị đại nhân vật thông thiên kia xuất hiện, đưa tay ra đánh bại bốn tên ngoại vực cảnh giới Nguyên anh đó."
"Có điều, vị đại nhân vật thông thiên đó cũng không ra tay giết hại, bởi vì tình hình khi đó, không thích hợp để trở mặt với ba vị tiên đế ngoại vực đó, để tránh chọc giận đối phương, rơi vào tình trạng cá chết rách lưới."
Tây Môn Phong Vân nói tiếp: "Nhưng vị đại nhân vật thông thiên đó vừa vẫy tay một cái, liền khiến cho cảnh giới Nguyên anh của bốn vị tiên đế ngoại vực đó rơi xuống thành cảnh giới kết đan."
"Ở trái đất, cảnh giới Nguyên anh là vô địch, nhưng kết đan thì không phải, sau khi bốn người kia bị hạ cảnh giới xuống, một mình sư tôn tôi có thể nghênh chiến với bốn người họ rồi, thậm chí vững vàng nghiền ép đối phương."
Tây Môn Phong Vân nói: "Cứ như vậy, tình hình ổn định lại, bốn người ngoại vực, sống ở trái đất, dần dần hòa vào trái đất, kết hợp với người ở trái đất, sinh con nối dõi, sau khi sinh rất nhiều con cháu mang dòng máu ngoại vực, tam đại cổ tộc đưa phụ nữ cho tôi, chính là một trong số những người đó."
"Bốn người ngoại vực này, với tiên đế ngoại vực, tất nhiên có thể thông qua một số thủ đoạn mà giữ được liên lạc với nhau."