“Trong đó chắc cũng bao gồm cả đại trưởng lão và nhị trưởng lão, hai người bọn họ, thì nhị trưởng lão là địa tông hậu kì, còn đại trưởng lão lại càng khiếp sợ hơn, nghe nói ông ta đã đặt chân đến địa tông đỉnh phong rồi đó.”
Tô Thương nhắm mắt làm ngơ với đại trưởng lão và nhị trưởng lão, chỉ sinh ra hứng thú với Tuyết Liên, bèn hỏi dò: “Có thật là Tuyết Liên năm nghìn năm không?”
“Chắc không phải là giả chứ.”
Đổng Văn Thắng trả lời: “Chính miệng tam trưởng lão nói, chỉ cần lấy được đầu của cậu, thì về tông môn tìm tông chủ để nhận Tuyết Liên hoa mà.”
“Ha ha, không ngờ là đầu của tôi lại đáng tiền như thế nha.” Tô Thương nhếch miệng nở một nụ cười.
Tuyết Liên không phải là dược liệu hiếm có gì, nhưng đã sinh trưởng được năm nghìn năm, tất nhiên sẽ ẩn chứa linh khí trong đó, nói không chừng có thể nhanh chóng nâng cao được một đến hai một cảnh giới.
Càng nghĩ Tô Thương lại không tránh khỏi được sự dao động, làm sao để có được Tuyết Hoa của Tông Vô Ảnh đây?
Suy đi nghĩ lại, Tô Thương có hai chủ ý, ánh mắt dừng lại trên người Đổng Văn Thắng, khẽ cười nói: “Đổng Văn Thắng, tôi giao cho ông một nhiệm vụ, đi lấy đầu của Tô Huyền Thiên về, rồi bảo người thì bị ông giết rồi, sau đó đến Vô Ảnh Tông, tìm tông chủ đổi lấy Tuyết Liên.”
Phịch.
Đổng Văn Thắng nghe thấy lời này, quỳ thụp xuống mặt đất, khuôn mặt tràn đầy sự hoảng hốt nói: “Tiểu nhân không dám ạ, ông chủ, tiểu nhân một lòng trung thành với cậu, tuyệt đối không hai lòng.”
“Đứng lên nói chuyện mau.”
Tô Thương cười cười: “Lòng trung thành của ông, thì không thể nghi ngờ, nếu không ông cũng không sống được đến bây giờ, sớm đã bị tôi giết chết trong tích tắc rồi.”
Đổng Văn Thắng nghe vậy, thở phào một tiếng, từ từ đứng dậy gượng cười: “Vậy lúc nãy sao cậu lại bảo tôi lấy đầu của cậu.....”
“Ha ha, đầu, đương nhiên là giả rồi.”
Tô Thương nhìn sang Đổng Văn Thắng, nghiêm túc nói: “Tôi sẽ đưa cho ông một cái đầu sau khi đã được dịch dung, tướng mạo không khác Tô Huyền Thiên chút nào, ông có dám đến Vô Ảnh Tông đổi lấy Tuyết Liên không?”
Đổng Văn Thắng đại khái cũng hiểu ý của ông chủ, nhưng đây là lừa gạt Tông chủ Vô Ảnh Tông đó, việc này quá nguy hiểm.
“Ông chủ, tôi....” Đổng Văn Thắng do dự.
“Quyền lựa chọn ở trong tay ông, bất kể ông có đi hay không, cũng không sao.”
Tô Thương nói tiếp: “Nhưng nếu ông giúp tôi lấy được Tuyết Liên năm nghìn năm, đương nhiên tôi sẽ không bạc đãi ông đâu.”
“Bây giờ ông chỉ là cảnh giới Hóa Kình đúng chứ, tôi có thể khiến ông đột phá một cách nhanh chóng, để trở thành cao thủ tông sư.”
Cao thủ tông sư.
Lời nói của Tô Thương, tràn đầy sức hấp dẫn đối với Đổng Văn Thắng.