Bây giờ trong lòng Tô Thương tràn đầy nghi ngờ, nhưng cũng may là tất cả sẽ được giải quyết dễ dàng sau khi đại hội võ thuật trăm tông phái kết thúc.
"Chống lại thiên đạo... Quá đáng sợ, không biết bây giờ người đó còn ở Trái Đất nữa không."
Sau khi nghe Tô Thương trả lời, A Ly tự lẩm bẩm, trong mắt có kính sợ, cũng có ý chí chiến đấu kiên cường: "Sớm muộn gì cũng có một ngày tôi sẽ mạnh đến mức đó!"
Tô Thương bật cười, cũng không tiếp tục đề tài này nữa, mà nhìn về phía cư sĩ Từ Ngọc Phong núi Phú Xuân đang nằm dưới đất.
Tô Thương không biết ba mươi năm trước Lão Độc Vật có hạ độc hay không, nhưng lúc này Lão Độc Vật lại nương tay, chỉ cho ông ta ít thuốc làm cho cổ võ giả hôn mê mà thôi.
Bình thường Từ Ngọc Phong ngủ nhiều nhất là ba ngày ba đêm mới tỉnh, thực lực cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
Nhưng mà.
Tô Thương mỉm cười, giơ tay phóng ra ít linh khí gọi Từ Ngọc Phong dậy.
"Lão Độc Vật, đậu má, lại dám đánh lén tôi, ông đây sẽ giết chết ông!"
Từ Ngọc Phong vừa tỉnh lại đã nhảy dựng lên, giận dữ mắng to.
Cùng lúc đó, một luồng chân khí kinh khủng thuộc về cảnh giới Lục Địa Võ Thần lan ra xung quanh.
Xung quanh tràn ngập bụi đất, bàn rượu vỡ nát hết, ngay cả không khí cũng vang lên ù ù.
"Đây chính là Lục Địa Võ Thần sao."
Cảm nhận được uy lực của Từ Ngọc Phong, Tô Thương vội vàng lùi lại mấy bước, sử dụng linh khí để phòng ngự, nhưng vẫn không chịu nổi.
A Ly bên cạnh thấy vậy liền vội vàng xuất hiện ở trước người Tô Thương, chống đỡ lại uy áp của Từ Ngọc Phong.
"Chán sống rồi hả!"
Ánh mắt A Ly lạnh như băng, muốn dạy dỗ Từ Ngọc Phong một trận.
Từ Ngọc Phong nhìn xung quanh cũng không phát hiện ra Lão Độc Vật, đột nhiên lại nhận ra mình đang bị một đôi mắt kinh khủng nhìn chằm chằm.
Từ Ngọc Phong đưa mắt nhìn sang liền phát hiện A Ly hung dữ nhìn mình, sắc mặt ông ta lập tức nghiêm túc hẳn lên.
"Cô nương này, đừng ra tay, có phải chúng ta đã hiểu nhầm gì rồi không?" Từ Ngọc Phong vội vàng nói.
"Hừ!"
A Ly trầm giọng nói: "Không có hiểu nhầm gì hết, uy áp mà ông phóng ra suýt nữa làm chủ nhân của tôi bị thương, ông phải chết!"
A Ly nói xong liền muốn ra tay.
"Khoan đã."
Tô Thương ngăn cản A Ly, khẽ cười nói: "A Ly, cư sĩ Từ cũng không cố ý, ông ta vốn muốn đối phó với Lão Độc Vật, cũng không phải phóng uy áp về phía tôi."
"Đúng đúng đúng."
Từ Ngọc Phong vội vàng giải thích: "Tô công tử nói rất đúng, Lão Độc Vật hạ độc hại tôi, tôi muốn giết ông ta, không ngờ Tô công tử lại ở bên cạnh."
"Hừ!"