Sau khi nói một câu, hình bóng Tô Thương lấp lóe, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt Lưu Huy cùng Vương Trại.
"Cung tiễn cậu chủ!"
Lưu Huy cùng Vương Trại cúi đầu chắp tay, sau khi Tô Thương rời đi thật lâu, hai người mới dám ngẩng đầu.
...
Mấy phút đồng hồ sau.
Tô Thương đi tới sơ trang Y Vân.
Đông đảo thầy thuốc tại Dược Vương Điện, sau khi đại hội thầy thuốc thúc, cũng không có vội trỏ về khu vực của chính mình.
Bọn họ hầu như đều ở lại, đi theo Hoa Thời Mạc học tập cửu chuyển Hồi Xuân châm, đồng thời học hỏi trao đổi lẫn nhau kinh nghiệm y đạo.
Sau đó.
Giới luyện võ mở ra biến đổi, thiên hạ đại loạn, rất nhiều người luyện võ đạt được cơ duyên, đột nhiên cường đại, bên ngoài tác loạn thành một đám.
Thế là, Trương Trọng Ngu liền quyết định dang tay bao bọc mọi người, vì thế đông đảo thầy thuốc đến nay vẫn chưa hề rời đi, toàn bộ đều ở lại sơn trang Y Vân.
Trong căn phòng đông đảo tại sơn trang Y Vân gian phòng, có đầy đủ mấy trăm thầy thuốc cùng nhau nghiên cứu y đạo, học tập cửu chuyển Hồi Xuân châm, vui mừng mãn nguyện.
Bởi vì những thầy thuốc này, phần lớn đã có tuổi, rất nhiều người đều tóc trắng xoá, cũng có người chống gậy khom lưng, khiến cho sơn trang Y Vân như là viện dưỡng lão.
Giờ này phút này, đã là đêm khuya.
Thầy thuốc ở Dược Vương điện, gần như đều đã ngủ say rồi.
Tô Thương đi vào một cái đình nghỉ ngơi, ngồi xuống, đồng thời âm thầm dùng linh hồn truyền âm cho Trương Trọng Ngu.
Rất nhanh, lão già nhưng tráng kiệt Trương Trọng Ngu, liền xuất hiện tại trước mặt Tô Thương.
"Bái kiến Điện chủ!"
Trương Trọng Ngu chắp hay tai lại, mặt hướng về Tô Thương, quỳ một chân xuống đất, trong mắt tràn đầy cung kính.
"Ừm, đứng lên đi." Tô Thương gật gật đầu, hơi hơi đưa tay.
"Cảm ơn Điện chủ."
Trương Trọng Ngu chậm rãi đứng dậy, hưng phấn nói: "Điện chủ, hậu nhân nhà họ Tô trong truyền thuyết tại núi Cửu Phong đại sát tứ phương, là cậu sao?"
"Ngoại trừ tôi ra, còn có ai dám tự xưng là hậu nhân nhà họ Tô không?" Tô Thương khẽ cười nói.
"Ha ha, tôi biết là cậu rồi, Điện chủ, cậu xử lý thật hoàn hảo!" Trương Trọng Ngu kích động nói.
"Bớt nịnh đi nha, tình hình gần đây của Dược Vương điện thế nào rồi?"
Tô Thương hỏi thăm, kết quả chợt phát hiện ra cảnh giới của Trương Trọng Ngu, nhất thời kinh ngạc nói: "Cảnh giới của ông... bán Võ thánh, ông đặt chân đến bước Võ thánh rồi hả ?"
"Đúng vậy, con mắt của điện chủ thật tốt."
Trương Trọng Ngu nói thật: "Tôi đã sống vô số năm, lại ở Dược Vương Điện, cả đời phục dụng quá nhiều dược tài, cơ thể tích lũy khác hẳn với người thường."