“A ha ha, được rồi, được rồi, Tô Thương, em sai rồi, em không gây chuyện nữa là được rồi chứ gì.”
“Xem như tạm được.”
Cuối cùng.
Lý Nguyệt mềm nhũn rồi thì Tô Thương mới dừng tay lại, ôm chặt lấy vợ mình, hành động của họ vô cùng ngọt ngào.
“Khụ khụ.”
Lúc này, người đẹp mặc bộ đồ tennis ho khan hai tiếng, rồi nói: “Lý Nguyệt, cậu kêu tớ qua đây là để ăn cơm chó* sao?”
*Ý chỉ cho người khác nhìn thấy cảnh cặp đôi thân mật với nhau.
Nghe thấy lời nói của người đẹp kia, Lý Nguyệt lập tức cảm thấy ngượng ngùng, khuôn mặt ngọc đỏ bừng lên, cô đẩy Tô Thương ra.
Tiếp theo đó.
Cô chỉnh lại quần áo, đỏ mặt cười nói: "Ca Ca, sao vậy, không phải cậu muốn ăn lẩu với chúng tớ sao, nào, nhanh ngồi xuống đi."
Người đẹp kia mỉm cười rồi ngồi xuống bên cạnh Lý Nguyệt, sau đó lại nhìn sang Tô Thương, nhíu mày nói: “Lý Nguyệt, anh ấy là chồng sắp cưới, đệ nhất công tử bột ở Giang Bắc, Tô Thương sao?”
“Ừm.” Lý Nguyệt gật gật đầu.
“Ha ha, tuy rằng anh ấy không xấu xí, nhưng cũng không phải rất đẹp trai, lại là người khét tiếng nữa."
Người đẹp mặc bộ đồ tennis thoáng chút không hài lòng, sau đó lại nói: “Lý Nguyệt, người như vậy sao xứng là chồng chưa cưới của cậu được chứ, nếu như tớ mà là cậu, cho dù có phải chết thì tớ cũng không thèm gả cho anh ấy!”
“Đều là sắp đặt của người nhà cả.”
“Bây giờ là thời đại nào rồi, nước ta đã ban hành lệnh cấm, sớm đã không cho phép sắp đặt hôn nhân rồi.”
Người đẹp mặc bộ đồ tennis xúi giục nói: "Lý Nguyệt, chống cự lại đi, nếu cậu không kháng cự lại thì cậu sẽ phải chấp nhận số phận bất công này, dựa vào cái gì mà bắt cậu dùng hạnh phúc cả đời làm con bài cho gia đình chứ."
“Chỉ cần cậu đồng ý, thì tớ sẽ sắp xếp cho cậu rời khỏi Giang Bắc, đi đến Giang Nam, hoặc là ra nước ngoài, thế giới rộng lớn như vậy, chắc chắn sẽ có chỗ cho cậu dung thân.” Người đẹp mặc bộ đồ tennis đưa ra chủ ý.
“Ha ha, Ca Ca, không có nghiêm trọng vậy đâu, tớ và Tô Thương thật sự là do gia đình hai bên sắp đặt.”
Lý Nguyệt mỉm cười, rồi nhìn sang Tô Thương, thoáng chút thẹn thùng, sau đó tiếp tục nói: “Nhưng mà bọn tớ là thanh mai trúc mã, có tình cảm với nhau, kỳ thực, con người Tô Thương cũng rất tốt, mấy cái kia đều là tin đồn bên ngoài cả, không phải là thật đâu.”
“Anh ấy, rất tốt sao?”
Người đẹp mặc bộ đồ tennis nghe thấy như vậy, khinh thường nói: "Lý Nguyệt, đừng có mà giấu tớ, mặc dù tớ đến từ Giang Nam, nhưng tớ đang học ở Giang Bắc, tớ cũng đã nghe tới một chút về 'danh tốt' của Tô đại thiếu gia rồi."
“Một người cả ngày ở trong quán bar, đêm nào cũng hát hò, đến muỗi cái mà cũng muốn cắn mấy nhát, làm sao có thể tốt được.” Vẻ kinh tởm hiện lên trong mắt người đẹp mặc bộ đồ tennis, không hề che giấu chút nào.
F*ck!
Tô Thương nghe thấy như vậy, trong lòng vô cùng khó chịu, con nhỏ này ý gì đây, vậy mà dám ở trước mặt vợ mình nói xấu mình sao.
Không được, phải xử đẹp cô ta mới được!