Vương Phú Quý hít hà một hơi, vài giây sau, cánh tay thượng cổ khôi phục bình thường, quang mang tiêu tan.
Nhưng Vương Phú Quý lại xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, vậy mà chỉ trong khoảnh khắc lại biến thành một người tu chân cảnh giới Kết Đan.
Kết Đan sơ kỳ!
Quá khủng bố!
Phải biết rằng, trước đó Vương Phú Quý chỉ mới là luyện khí tầng chín, thậm chí còn chưa Trúc Cơ nữa.
Nhưng bây giờ, cậu ấy lại vượt qua Trúc Cơ, trực tiếp đặt chân tới Kết Đan, tốc độ tiến bộ này thực sự quỷ dị quá rồi đấy!
Soạt soạt soạt!
Giây phút này, ánh mắt mọi người tạ hiện trường đều dừng trên người Vương Phú Quý, trong mắt tràn ngập chấn động và không thể tin nổi.
“Cái gì, anh Phú Quý vậy…… vậy mà lại mạnh tới mức này sao, xem ra trước đó là tôi xem thường anh ấy rồi.” Trương Mộ Cổ kinh ngạc nói.
“Khí tức khủng khiếp quá, còn mạnh hơn Nam Cung Dận nữa, đừng nói cậu ta Kết Đan rồi nhé?” Thạch Hạo Hãn nhịn không được suy đoán.
Đoạn Khánh Sinh lại lắc đầu nói: “Không thể nào, trái đất không cho phép xuất hiện người tu chân cảnh giới Kết Đan, nếu không sẽ bị điềm xấu quấy nhiễu, nhưng quanh thân Vương công tử lại không hề xuất hiện điềm xấu.”
“Phải chăng là do vừa mới đặt chân tới Kết Đan, thiên đạo vẫn chưa kịp phản ứng?” Thiên Sơn Tuyết đưa ra suy đoán.
“Không đâu.” Lan Diệu Y phủ định: “Năm đó khi sư phụ tôi đặt chân tới Kết Đan, tôi đứng ở một bên quan sát, bà ấy thăng cấp Kết Đan rất khó khăn, muốn chống lại thiên đạo, phải trải qua trăm cay ngàn đắng, sư phụ tôi mới đặt chân đến cảnh giới Kết Đan, nhưng ngay sau đó, bà ấy đã xuất hiện điềm xấu.”
“Tôi đã ngưng kết Kim Đan sáu lần rồi, quả thật như lời cô nói, ngay khi người tu chân đặt chân tới Kết Đan, điềm xấu sẽ lập tức xuất hiện, cho nên nếu muốn thành tựu giả đan thì phải nhanh chóng, không thể do dự, sau khi ngưng kết Kim Đan thành công, tất nhiên phải nhanh chóng phá hủy.”
Tây Dao nhìn Vương Phú Quý, nghi hoặc nói: “Nhưng thanh niên này sao lại thế này, cậu ấy đã là Kết Đan sơ kỳ rồi, trên người vậy mà lại không có điềm xấu, kỳ quái, kỳ quái quá.”
“Quan tâm nhiều thế làm gì, không biết cậu ta có thể đối phó với Lão Độc Vật không.”
Triệu Chỉ Nhược bên cạnh nhỏ giọng nói, đôi mắt đẹp lo lắng nhìn Tô Thương.
Tây Dao và Thiên Sơn Tuyết đương nhiên chú ý tới, nhao nhao liếc mắt nhìn Triệu Chỉ Nhược một cái, cũng không nhiều lời.
Lúc này.
Lâm Uyên cũng nhận ra sự thay đổi của Vương Phú Quý, nháy mắt dừng lại, cảnh giác nhìn chằm chằm Vương Phú Quý.
Mạnh quá!
Tại sao thanh niên trước mắt này lại đột nhiên trở nên mạnh như vậy?
Này còn chưa tính, mấu chốt là, sao sau khi cậu ta ngưng kết Kim Đan, lại không bị điềm xấu quấy nhiễu?
Còn có, uy thế phát ra từ thanh viến trong tay cậu ta vậy mà lại mạnh hơn cờ Bách Độc của ông ta ư?
Hửm?
Đợi đã!
Cánh tay kia……