Thực lực của bốn lão già này đều không yếu, tất cả đều là Võ Thần lục địa, trên người tản ra khí tức cường đại.
Trong đó.
Lão giả đứng phía trước, cơ thể gầy còm, hốc mắt hãm sâu, hai mắt vàng khô, cánh tay khô quắt, nhìn qua yếu đuối, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể ợ ra máu.
Nhưng mà ông ta lại là người mạnh nhất trong bốn người, trên người tản ra khí tức khiến người khác sợ hãi.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì người này chính là Võ Thần lục địa đỉnh phong duy nhất của tông phái Tiểu Kiếm.
Về phần ba người còn lại thì có hai người là Võ Thần trung kỳ, một người là Võ Thần hậu kỳ.
Lúc trước Lưu Cư Lộc đã từng nói qua, năm đó khi chiếm được núi Ba, trong năm Võ Thần lục địa của bọn họ, mạnh nhất là hậu kỳ, bây giờ xem ra, mấy chục năm trôi qua, bọn họ đều đã có tiến bộ.
“Anh cả, cứu tôi, người phụ nữ này muốn giết chết tôi, anh nhất định phải mau cứu tôi!”
Nhìn thấy bốn lão giả này xuất hiện, Đoàn Khánh Sinh giống như là nhìn thấy cứu tinh, vội vàng cầu cứu.
“Câm miệng!”
“Khách quý đến, mày không chiêu đãi tốt, rơi vào kết cục này cũng là tại mày gieo gió gặt bão!”
Lão giả suy nhược đứng ở phía trước, đầu tiên ông ta trách cứ Đoàn Khánh Sinh, sau đó ánh mắt lại rơi vào người Tô Thương.
Ông ta đã đứng trong bóng tối quan sát một lúc, đương nhiên ông ta biết được trong đoàn người Tô Thương, Tô Thương là người có tiếng nói nhất.
Cho nên, lão giả yếu đuối này không trực tiếp nói chuyện với A Ly, mà là trực tiếp nói chuyện với Tô Thương, ông ta khách khí nói: “Tô công tử hạ giá đến chơi, lão già này tiếp đón không được tốt, mong cậu bỏ qua cho.”
“A?”
Khóe miệng Tô Thương nhếch lên thành một nụ cười đùa giỡn, anh nói: “Ngược lại ông khách sáo rồi, hãy xưng tên đi!”