“Thì ra là vậy sao tiền bối, nếu ông nói vậy thì tôi yên tâm rồi.” Tô Thương giả vờ thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Ừ.”
Đoan Mộc Lưu thấy Tô Thương đã có ý định truyền lại phương pháp tu chiến sĩ luyện khí cho mình bèn rèn sắt khi còn nóng: “Tô Huyền Thiên, cậu đừng lo lắng gì hết, từ trước tới nay tôi là người tuân thủ quy củ, huống hồ tôi đã thề độc, bảo đảm sẽ không đả thương cậu dù chỉ một cọng lông.”
“Tôi hiểu rồi, thái độ của tiền bối thành khẩn, dù là cách nói chuyện hay tác phong làm việc đều khiến người khác tin phục, tôi đương nhiên là sẽ không phụ lòng tốt của tiền bối.”
Tô Thương mở miệng khen lấy khen để Đoan Mộc Lưu, nhưng trong mắt anh lại hiện lên ý cười lạnh không dễ phát hiện, sau đó anh nói: “Vậy thì tôi xin nói phương pháp tu luyện cho ông biết, để tiền bối trên đường tu luyện khí sĩ không phải lầm đường lạc lối.”
“Ha ha ha, được, Tô Huyền Thiên, cậu đúng là một hạt giống tốt của thế hệ sau đó!”
Đoan Mộc Lưu nghe vậy thì mừng rõ như điên, kích động vỗ vai Tô Thương.
Ngay tại thời điểm đó, ông ta cảm thấy chàng trai Tô Thương này rất đáng kết thân, quả là một người tốt!
Giờ phút này.
Nhìn thấy Đoan Mộc Lưu kích động vạn phần, trong lòng Tô Thương cười lạnh, anh ấy cũng sớm đã có chủ ý này rồi.
Mặc dù linh khí ở trái đất bây giờ rất mỏng manh, nhưng nếu như có đá năng lượng, vẫn có thể trở thành người tu chân.
Người tu chân, cũng chính là những chiến sĩ luyện khí, chỉ có điều đây là một cách nói khác mà thôi.
Ở Huyền Thiên Tiên Vực, tên gọi chung là người tu chân, ở trái đất gọi là những chiến sĩ luyện khí thượng cổ.
Một người bình thường, Tô Thương có niềm tin tuyệt đối, có thể giúp đỡ họ đặt chân đến hàng ngũ tu chân.
Vương Phú Quý cũng là một ví dụ, bây giờ đã là người tu chân luyện khí tầng thứ nhất rồi.
Nhưng với người luyện võ, muốn trở thành người tu chân, nhất định phải hủy bỏ cảnh giới, xem như phải tu luyện lại từ đầu, bắt đầu từ luyện khí tầng thứ nhất.
Dù là trước đó thực lực mạnh hơn, chỉ cần đặt chân đến luyện khí, nhất định phải loại bỏ hết chân khí trong cơ thể.
Bởi vì chân khí cùng linh khí, không thể cùng nhau tồn tại.
Điều này giống như cùng một cái chai, không thể chứa hai màu nước khác nhau, chỉ cần chúng được đổ đầy, các màu sẽ chắc chắn sẽ hợp nhất.
Đối với việc tu luyện mà nói, hòa hợp thì sẽ tương đương với chiếm đoạt.
Nếu như không có điều kiện tiên quyết là hủy bỏ chân khí, mà tu luyện linh khí, như vậy linh khí sẽ giống như một con rắn tham ăn, không ngừng từng bước xâm chiếm chân khí trong cơ thể.
Dù là chân khí có khổng lồ cỡ nào, thì cuối cùng cũng sẽ bị linh khí xâm chiếm không còn sót lại một chút gì.