Mục lục
(Nháp) Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê - Đặng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn cái gọi là thiếu tộc trưởng thì chính là thiếu tộc trưởng của Bạch tộc, hắn cậy vào thân phận của mình tác oai tác quái thành quen, thanh danh chẳng tốt đẹp gì.

Những dân tộc thiểu số nằm dưới ách cai trị của Bạch tộc cũng không ít lần bị vị thiếu tộc trưởng này ức hiếp. Nhưng mà Bạch tộc thế lớn, cho dù các dân tộc thiểu số khác bị ức hiếp làm nhục, bọn họ cũng không dám phản kháng.

Dù gì Bạch tộc cũng có sức mạnh của năm sáu vạn người, tùy tiện cũng có thể nghiền chết những tộc nhỏ này.

Cũng không phải người trong những tộc người này chưa từng nghĩ đến việc nương tựa vào đồng tộc ở chỗ khác, dù sao đất Thục cũng rất lớn, tuy thế lực của các đồng tộc ở chỗ khác yếu, nhưng nếu có thể tập hợp lại, có khi có thể trở thành một đoàn thể lớn hơn.

Chỉ có điều, mọi người toàn là người dân bình thường, chỉ muốn sống yên ổn qua ngày, ai lại không có việc gì làm tùy tiện rời khỏi nơi sinh ra và lớn lên cơ chứ. Đến nơi khác, cho dù có là đồng tộc, cũng chưa chắc họ đã tiếp nhận ngươi.

Vả lại, không có người lãnh đạo có năng lực giỏi và quyết đoán thì cho dù là đồng tộc, e cũng rất khó đoàn kết với nhau, cuối cùng làm không cẩn thận có khi còn xảy ra mâu thuẫn nội bộ.

Vì thế, cho dù ở trong đất Thục, mười mấy dân tộc đều có đồng tộc của mình, nhưng chân chính có thể hình thành tộc có quy mô thì chỉ có vài tộc thôi. Cho dù là Bạch tộc ở núi Giang Thành bên này.

Hay là Miêu tộc ở núi Mi Thanh bên kia, cùng với mấy tộc lớn ở mấy nơi khác.

Bạch Liên quân của Lạc Ngưng Sương đến đây, trùng hợp xâm phạm đến lợi ích của Bạch tộc, bởi vì sự có mặt của Bạch Liên quân làm cho rất nhiều tộc nhỏ bị Bạch tộc ức hiếp bắt đầu qua lại với Bạch Liên quân.

Bạch tộc biết ý định của những tộc nhỏ này, nếu Bạch Liên quân có thể chứa được những tộc nhỏ đó, hơn nữa còn không ức hiếp bắt nạt bọn họ. Thì chắc chắn những tộc nhỏ đó sẽ gia nhập vào Bạch Liên quân.

Kết quả đó sẽ gây tổn hại đến lợi ích cơ bản của Bạch tộc, một khi tộc nhỏ tách ra, kết quả cuối cùng chắc chắn là làm lung lay địa vị thống trị của Bạch tộc.

Đây chính là nguyên nhân mà Bạch tộc ẩu đả với Bạch Liên quân. Còn vị thiếu tộc trưởng kia, ngoại trừ vừa ý nhan sắc của Tô Nguyệt Nhi ra, hắn ta còn muốn lợi dụng thân phận của Tô Nguyệt Nhi để điều khiển Bạch Liên quân.

Suy cho cùng, thiếu soái của Bạch Liên quân tương lai sẽ là người chỉ huy của Bạch Liên quân, nếu có thể điều khiển được Bạch Liên quân dùng cho mình thì Bạch tộc có hy vọng thống nhất toàn bộ đất Thục.

Hắn ta thân là thiếu tộc trưởng Bạch tộc, có khi còn có cơ hội làm hoàng đế. Dù sao bây giờ thiên hạ loạn lạc, ai mà không muốn làm hoàng đế cơ chứ!

Cũng may hắn ta chưa nhìn thấy diện mạo của Lạc Ngưng Sương, bởi vì trước mặt người ngoài Lạc Ngưng Sương toàn che mặt, không có mấy người biết mặt nàng ta.

Nếu không, phỏng chừng vị thiếu soái này khả năng sẽ đánh chủ ý lên đầu Lạc Ngưng Sương.

"Sư phụ, bây giờ chúng ta phải làm sao đây!" Trước rừng cây, A Sinh nhìn Giang Siêu rồi nói.

Lần hành quân này, A Sinh sắp mười bảy tuổi rồi. Dưới sự bồi dưỡng của Giang Siêu, lúc này cậu đã có đủ năng lực để gánh vác một phương rồi.

"Đến huyện Giang Thành trước đã, đợi gặp bọn họ rồi nói tiếp..." Giang Siêu nhìn A Sinh rồi nhẹ nhàng nói.

Hắn đã biết tình huống cụ thể từ tin tình báo mà bộ tình báo gửi đến, thực ra muốn giải quyết hoàn cảnh khó khăn của Lạc Ngưng Sương và Bạch Liên quân cũng không khó lắm.

Chỉ cần thu phục được Bạch tộc, thì mọi chuyện liền đơn giản.

Mà nhân tố quyết định ở việc thu phục Bạch tộc, không phải là tiêu diệt Bạch tộc, mà là đuổi tộc trưởng Bạch tộc đương nhiệm và con trai hắn ta xuống đài.

Sau khi thu phục Bạch tộc, lại nghĩ cách bàn chuyện hợp tác với Bạch tộc.

Tất nhiên, Giang Siêu cũng có thể dùng biện pháp đơn giản và trực tiếp nhất, đó là xóa sổ Bạch tộc khỏi đất Thục. Với tiểu đoàn một nghìn súng trường mà hắn dẫn theo, muốn làm việc này không hề khó.

Chỉ có điều, kết quả đó có thể sẽ dọa các dân tộc thiểu số khác sợ chết khiếp, có khi còn kích thích thù hận giữa các dân tộc thiểu số ở đất Thục.

Vả lại, những dân tộc thiểu số này chỉ muốn sống cuộc sống yên ổn, cho dù nắm được quyền quản lý của Bạch tộc, bọn họ cũng chỉ muốn sống trong yên ổn.

Những kẻ thật sự có dã tâm, chỉ là đám cấp cao của Bạch tộc, cùng với cha con tộc trưởng đương nhiệm. Bọn họ có lòng muốn làm hoàng đế. Bọn họ đang kéo cả tộc mình xuống nước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK