Mục lục
(Nháp) Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê - Đặng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông chỉ có thể mong Giang Siêu sẽ không có việc gì, và cũng đừng có chuyện gì.

Ông biết việc mình mong đợi hoàng đế không ra tay là việc mơ mộng hão huyền, nhưng bây giờ bọn họ mà ngăn cản thì cũng chẳng ăn thua.

Cứ thế, Giang Siêu đi đến trước dài phong tước, hắn nhìn tên hoàng đế đầu đội vương miện, mặc hoàng bào trước mặt, ánh mắt tỏ vẻ đánh giá.

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy hoàng đế Tống Triết, hoàng đế trước mặt trông khoảng hơn ba mươi tuổi, hai chòm ria mép khiến ông ta trông hơi hèn hạ, không nhìn ra tí khí thế bá vương nào của hoàng đế.

Trái lại tăng thêm vài phần xảo quyệt, nói ông ta là kẻ tiểu nhân cũng không ngoa. Không ngờ người như thế này mà có thể trở thành hoàng đế. Giang Siêu không thể không cảm khái về tầm quan trọng của việc có một gia thế tốt ở xã hội phong kiến.

Với hạng đức hạnh này của Tống Triết, đất nước được cai trị dưới sự ngu xuẩn của ông ta thì biến thành bộ dạng này cũng chẳng có gì là lạ.

"Giang ái khanh, qua đây thụ phong đi!" Tống Triết nhìn Giang Siêu, giọng nói ông ta có vẻ đắc ý.

Nghe ông ta nói xong, Giang Siêu liếc mắt nhìn sau lưng ông ta, hắn nhíu mày, sau lưng Tống Triết có vài lão thái giám. Cũng không có chỗ nào kỳ lạ.

Nhưng vừa nãy Giang Siêu đã cảm ứng được một tia sát ý kinh người từ chỗ mấy lão thái giám.

Tuy sát ý kia chỉ lướt qua, nhưng vẫn để Giang Siêu tóm được. Lượt giết đầu tiên của hoàng đế chắc là ở chỗ mấy lão thái giám phía sau ông ta.

Giang Siêu nhếch môi nghiền ngẫm, hắn đứng thẳng người đi về phía trước. Xung quanh Khâm Thiên Giám toàn là các đại quan triều đình.

Còn về phần dân chúng, bọn họ không có tư cách đi vào Khâm Thiên Giám xem lễ. Càng chưa kể đến việc, lúc này Khâm Thiên Giám đang bị Cấm vệ quân bao vây. Quần chúng nhân dân càng không được vào.

Giang Siêu từ từ đi về phía hoàng đế Tống Triết hèn hạ, từ từ đi đến trước mặt ông ta. Hắn nhấc tay chuẩn bị nhận lấy cái khay trên tay thái giám bên cạnh.

Trên khay có mũ quan, với cả văn thư ban thưởng. Quá trình sẽ là Giang Siêu cầm khay rồi đưa đến trước mặt hoàng đế, sau đó, hoàng đế cầm mũ quan lên đội cho Giang Siêu.

Đúng vào khoảnh khắc Giang Siêu nhận lấy cái khay, xung quanh lập tức nổi lên khác lạ.

Tên thái giám cầm khay lập tức rút từ dưới đáy khay ra một con dao găm, đâm về phía trái tim Giang Siêu. Mắt thấy sắp đâm trúng Giang Siêu, lại bị Giang Siêu đá một cước bay ra ngoài.

Tên thái giám này đập người vào bức tường cạnh đó, há mồm ọc máu, lệch đầu, hình như chết rồi!

Mọi người xung quanh giật mình vì tình huống bất ngờ này, bọn họ lập tức lùi về sau. Nhóm quốc công Mộ Dung Địch lập tức định đi tới giúp Giang Siêu.

Nhưng vào lúc bọn họ di chuyển, đám quan viên bên Trịnh An lập tức đi qua ngăn cản.

Nhóm quốc công lấy Tĩnh quốc công Mộ Dung Địch dẫn đầu, hoặc các tước gia có quan hệ nhiều với Giang Siêu và Mộ Dung gia, lập tức bị cản lại.

Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn sáu lão thái giám còn lại xông tới giết Giang Siêu, thực lực của mỗi một lão thái giám đều rất mạnh.

Người nào người nấy cũng không kém lão thái giám ra tay trước đó. Dưới tình huống bọn họ cùng xuất thủ, thực lực mạnh đến kinh người.

Mắt thấy bọn họ sắp xông đến trước mặt Giang Siêu, lại thấy Giang Siêu lùi về sau, rút ra một thanh nhuyễn kiếm từ bên hông.

Sáu lão thái giám xông đến trước mặt Giang Siêu, để cho Giang Siêu vung nhuyễn kiếm chém qua cổ, sáu lão thái giám có thực lực mạnh cứ thế bị nhuyễn kiếm cắt cổ.

Bọn họ kinh hoàng nhìn về phía Giang Siêu, trong mắt tràn ngập khó tin, bọn họ không ngờ Giang Siêu lại mạnh đến mức độ này.

Sáu cao thủ Ám kình trung kỳ bọn họ cùng ra tay, cho dù đụng phải đối thủ ở cảnh giới hóa cảnh, e là người đó không chết cũng phải trọng thương. Nhưng nào ngờ bọn họ lại dễ dàng bị Giang Siêu giết liền một phát bảy người thế này.

Lúc này, chỉ còn lão thái giám đứng sau lưng hoàng đế là còn sống. Đồng tử ông ta co rút, ánh mắt ông ta nhìn Giang Siêu lộ ra vẻ chấn động và kinh ngạc.

Nhưng ông ta cũng ra tay với Giang Siêu luôn, tốc độ của ông ta đã đạt đến điểm cực, so với bảy lão thái giám vừa nãy, tốc độ của ông ta ít nhất phải nhanh hơn gấp đôi.


Vừa ra tay ông ta đã đến trước mặt Giang Siêu. Ông ta đánh một chưởng về phía lồng ngực của Giang Siêu, nếu đánh trúng chưởng này, chắc chắn Giang Siêu sẽ bị đánh chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK