Thấy quân Con Cháu dùng mìn gây ra uy thế đáng sợ như thế kia, mọi người cũng muốn có vũ khí như mìn vậy.
Tuy rằng trong thôn Kháo Sơn cũng có kỹ thuật làm mìn, nhưng so với thôn Kháo Sơn còn chưa đoạt được, mọi người đều thích cái trước mắt hơn.
Cảm nhận được sự tung hô của mọi người, trên mặt Gia Luật Thanh hiện lên vẻ đắc ý.
“Mời các vị đi thưởng thức kiệt tác của ta. Đợi khi nào đoạt được thôn Kháo Sơn, chúng ta lại đi bên trong chúc mừng cũng không muộn.” Gia Luật Thanh nói với mọi người.
Giọng điệu của hắn ta tràn đầy chắc chắn, dường như thôn Kháo Sơn sắp bị đoạt rồi.
Rốt cuộc thì trong suy nghĩ của hắn ta, dùng máy bắn đá bắn mìn, chỉ cần bắn được một lỗ hổng trên tường thành là thôn Kháo Sơn như đang ở trong túi đại quân rồi.
Mấy người khác cũng mang rất nhiều mong chờ. Ai nấy đều nhìn về phía thôn Kháo Sơn.
Trước tường thành thôn Kháo Sơn, Đông Ly Ưng mặt mày nặng nề nhìn về phía mặt trận trước mắt. Sự xuất hiện của máy bắn đá khiến hắn ta hơi bất ngờ.
Đông Ly Ưng vốn định bắn vài pháo xem có thể bắn hư máy bắn đá hay không.
Nhưng khi thấy trước máy bắn đá có một lớp ván sắt bảo vệ, hắn ta liền biết khó mà dùng đạn pháo bắn hư mặt trận máy bắn đá được.
Tuy rằng uy lực của đạn pháo rất mạnh, nhưng đối mặt với máy bắn đá được che chắn thế kia thì cũng rất khó phá hư trong thời gian ngắn.
Hơn nữa, hiện giờ bọn họ không còn nhiều đạn pháo. Trước đó đã bắn vài lần rồi, đạn pháo không bắn được bao nhiêu lần là hết, nếu còn không tiết kiệm thì có khi ở lúc mấu chốt lại không có đạn pháo để dùng.
Vậy nên, khi nhìn đến địch nhân xây mặt trận máy bắn đá, hắn ta liền nhịn xuống loại xúc động muốn dùng đạn pháo phá hư máy bắn đá.
Uy lực của pháo cối mìn tre cũng tầm khoảng đạn pháo, dù có bắn mấy đợt thì kết quả cũng sẽ là lãng phí thôi.
Hiện giờ hắn ta chỉ mong tường thành bên thôn Kháo Sơn có thể ngăn cản được sự tấn công từ máy bắn đá của địch nhân.
Tuy rằng tường thành được xây từ xi măng và thép, nhưng mà xi măng và thép chỉ dùng ở những bộ phận mấu chốt, những nơi còn lại vẫn được xây từ gạch dày nửa thước.
Loại tường thành này không chắc bằng tường đá. Nếu địch nhân cứ bắn liên tục một chỗ thì tường thành bị bắn thủng chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Kết quả cuối cùng sẽ là mở một cuộc chiến tranh đoạt lỗ hổng trên tường thành. Chỉ cần bên thôn Kháo Sơn thua là bên thôn Kháo Sơn sẽ chào đón một trận đánh mang tính hủy diệt.
Rốt cuộc thì đối diện là mười lăm vạn đại quân, kể cả khi bọn họ dùng mạng người đi nện cũng có thể nện chết quân Con Cháu.
Dù thế nào đi nữa, Đông Ly Ưng cũng chỉ có thể lựa chọn chiến đấu. Hắn ta rất hy vọng Giang Siêu có thể nhanh chóng quay về chi viện. Nhưng mà hắn ta cũng biết là Giang Siêu sẽ không quay về nhanh như vậy.
Lúc Đông Ly Ưng còn đang chờ mong, mặt trận máy bắn đá đối diện rốt cuộc bắt đầu phát uy, bậc lửa mìn, mìn lập tức bay về phía tường thành.
Phần lớn mìn bay lướt qua tường thành, nổ ở những nơi sau tường thành, may là nơi đó không có người nào.
Tiếng nổ mạnh vang lên từng đợt, khói bụi mịt mù tung tóe khắp nơi, lại không gây ra bất cứ tổn thương nào cho quân Con Cháu.
Thấy cảnh này, trong mắt Đông Ly Ưng hiện lên vẻ ngạc nhiên. Kẻ địch thế mà cũng có được mìn nổ, tuy rằng uy lực không bằng cả mìn tre bên bọn họ, nhưng mà cũng tạo thành lực sát thương rất lớn.
Đông Ly Ưng vội vàng gọi người lấy tấm chắn, việc có thể làm lúc này là khi có mìn tới, bọn họ sẽ dùng tấm chắn đánh mìn rơi xuống tường thành.
Không thể để mìn nổ trên tường thành, bởi vì tường thành không chịu nổi vài đợt nổ tung, đồng thời sẽ khiến quân Con Cháu có thương vong.
Sau đợt bắn mìn đầu tiên, bọn địch nhân lập tức điều chỉnh góc độ cho chính xác hơn. Đợt bắn đầu tiên chỉ xem như bắn thử, không cần phải chú ý gì là tất nhiên.
Đợt bắn thứ hai lập tức lao ra ngoài.
Phần lớn mìn dừng trên tường thành, nhưng lại bị quân Con Cháu trên tường thành dùng tấm chắn đánh ra ngoài.