Mục lục
(Nháp) Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê - Đặng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tam hoàng tử tộc Khiết Đan Gia Luật Hoành Nhân lạnh nhạt nói.

Đại công chúa Khiết Đan Gia Luật Vân Yến lắc đầu nói: "Dù hoàng đế không ngăn cản, nhưng chắc chắn cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta, hoàng đế muốn chúng ta giết Giang Siêu, nhưng sao ông ta lại không tự mình ra tay?! Bởi vì lòng dân ý dân đang hướng về Giang Siêu, nếu như chúng ta thật sự giết Giang Siêu, hoàng đế chắc chắn sẽ kéo chúng ta xuống để làm dịu đi sự phẫn nộ của dân chúng."

"Tống Triết dám sao! Chúng ta là hoàng tộc Khiết Đan, ông ta không sợ sẽ làm nổi lên đại chiến giữa hai nước sao!? Không có Giang Siêu, quân Đại Triệu bọn họ ở trước mặt Khiết Đan quân của chúng ta còn không đỡ nổi một đòn."

Gia Luật Hoành Nhân nghe vậy, nổi giận nói.

Gia Luật Vân Yến cười khổ nhìn đệ đệ ruột của mình, dù có chút thông minh vặt, nhưng hắn ta không hề hiểu lòng người. Cũng không hiểu quyền mưu một chút nào cả.

"Đệ đệ, có người muốn chúng ta chết, đệ nghĩ chúng ta có thể sống mà rời khỏi Đại Triệu sao! Hoàng đế sợ là đã thông đồng với người phụ nữ kia từ sớm rồi. Giết chúng ta rồi, người phụ nữ kia sẽ chỉ thấy vui thôi, sao có thể báo thù cho chúng ta được."

"Hơn nữa, dù hoàng đế không giết, Trịnh An cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta, ông ta thông đồng với người phụ nữ kia nhiều nhất."

"Nếu đã như vậy, tại sao hoàng tỷ còn muốn giết Giang Siêu, chỉ cần chúng ta không liều lĩnh, chúng ta còn có thể bình yên mà đợi ở Đại Triệu."

"Tiểu đệ, nói gì đi nữa thì chúng ta cũng là người Khiết Đan, sự dũng cảm uy vũ của Giang Siêu cả thiên hạ đều biết, nếu như có một ngày hắn thành công, đệ cảm thấy hắn sẽ bỏ qua tộc Khiết Đan của chúng ta sao! Cho nên, dù hoàng tỷ có phải rơi vào cảnh muôn đời muôn kiếp không thể quay đầu, hoàng tỷ cũng phải giết được tên có thể đe dọa được đến an uy của tộc Khiết Đan ta."

Giọng nói của Gia Luật Vân Yến rất quyết tâm.

Mưu sĩ và võ sĩ ở bên cạnh nghe thấy vậy cũng thấy rất tôn kính, vì tương lai của Khiết Đan, Gia Luật Vân Yến lại không ngại nguy hiểm đến tính mạng. Đây mới thật sự đáng để nể phục.

Gia Luật Hoành Nhân không hiểu lựa chọn của tỷ tỷ mình lắm, nhưng hắn ta rất tin tưởng tỷ tỷ của hắn ta, bởi vì đây là người thân cuối cùng của hắn ta rồi. Tỷ tỷ nói muốn giết Giang Siêu, vậy hắn ta tuyệt đối sẽ không do dự.

"Được... Tỷ tỷ nói làm thế nào, thì làm thế đó..." Gia Luật Hoành Nhân vội vàng nói.

"Thần cũng nguyện ý san sẽ nỗi lo đất nước với công chúa, cho dù bỏ mình... Cũng không hối tiếc..." Võ sĩ và mưu sĩ ở bên cạnh tiếp lời.

Gia Luật Vân Yến nghe thế gật đầu nhẹ, nàng ta tiến lên phía trước, nhỏ giọng dặn dò mấy người họ. Nếu như đã quyết tâm, vậy nàng ta cũng không muốn do dự nữa.

Trên nóc nhà, một người áo đen mở ra một khe cửa trên ngói nghe hết mọi chuyện bên trong. Rất nhanh sau đó, hắn ta đã cẩn thận quay người bay vút đi.

Sau khi lao điên cuồng, người áo đen này xuất hiện ở phủ Trấn Quốc Công, hắn nhảy vào bên trong phủ.

Ở trong phòng sách của Trấn Quốc Công, Trịnh An thấy được người áo đen, nghe hắn ta kể lại, Trịnh An đắc ý gật đầu.

"Tốt lắm, gọi người đi nhìn chằm chằm tỷ đệ hai người họ, một khi hai người học ám sát thành công thì bắt cả hai người lên ngay. Nếu như hai người họ phản kháng, giết ngay tại chỗ... Đầu của các nàng, để ta dùng một chút đi!"

Người áo đen nghe vậy, vội vàng gật đầu rời đi.

Tỷ đệ Gia Luật còn đang bí mật mưu đồ phải làm sao để ám sát Giang Siêu, hai người cũng không biết mình đã bị người khác chú ý tới, làm chim sẻ núp đằng sau rồi.

Ở bên phía Giang Siêu, sau một đêm, Giang Siêu ra khỏi giường đi tập một bộ quyền. Tổng Tiểu Nhã đã đến hầu hạ hắn từ sớm. Hắn vừa ăn sáng xong thì Mộ Dung Minh Ý đã đến.

Đi sau lưng hắn ta là Mộ Dung Chỉ Tuyên. Người ta đây là sợ Giang Siêu không đi Quốc Tử Giám nên tự mình đến dẫn đi.

Giang Siêu ngược lại cũng không để ý, quay ra sắp xếp người đi theo, lại bố trí người ở lại giữ nhà, sau đó, hắn mang theo Tống Tiểu Nhã đi đến Quốc Tử Giám cùng Mộ Dung Minh Ý.

Cùng lúc ấy, những người có chức có quyền biết chuyện ở kinh đô cũng đều đến Quốc Tử Giám để xem chuyện vui.

Trong phút chốc, Quốc Tử Giám vô cùng náo nhiệt, gần như toàn bộ người có học và người có tài ở kinh đô đều chạy đến Quốc Tử Giám. May mà Quốc Tử Giám có quảng trường rất rộng, có thể chứa được mấy vạn người.

Này là vẫn chưa tính đến những địa phương khác cũng có thể chứa thêm người, nếu cả Quốc Tử Giám đầy người, ít nhất cũng phải hai mươi vạn người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK