Bọn chúng ngạc nhiên phát hiện dù là doanh trại nào thì cũng có quân đội tấn công. Mà quân đội tấn công đều mặc quân phục của quân Con Cháu hoặc là quân phục của quân châu phủ.
Bọn chúng cho rằng mình nhìn lầm rồi. Bọn chúng vừa mới chế giễu là Giang Siêu không dám trở lại thì sau lưng đã bị đánh bất ngờ rồi.
Quân đội là quân Con Cháu và quân châu phủ, sao có thể chứ? Đáng lẽ quân châu phủ đang bị chặn ở Hàn Cốc Quan mới đúng chứ!
Khi các tướng lãnh còn đang ngạc nhiên, hai vạn quân Con Cháu và quân châu phủ đã lao thẳng lên đánh thẳng vào liên quân với tư thế mạnh mẽ hung hãn.
Bọn họ không dùng kế sách. Bởi vì loại địa hình này không thể dùng kế sách. Kế sách tốt nhất là dốc quân đánh thẳng mặt.
Hai bên phân thắng thua bằng sức chiến đấu. Với sức chiến đấu hiện giờ của quân Con Cháu và quân châu phủ, dùng năm vạn đánh năm vạn, tuyệt đối sẽ không thành vấn đề.
Trong chớp mắt, hai bên đã lao vào đánh với nhau. Đám địch nhân rất dễ bị đánh thua, không có một chút ý định phản kháng nào.
Nhất là khi nhìn thấy sự dũng mãnh hung hăng của quân châu phủ và quân Con Cháu, cộng thêm vũ khi bị chém gãy, bọn họ làm gì còn ý chí chiến đấu nữa.
Cho dù có ý chí chiến đấu thì cũng sẽ bị quân Con Cháu và quân châu phủ cùng nhau chém chết. Quân Con Cháu và quân châu phủ phối hợp ăn ý, trận hình giết địch cũng giống nhau.
Trải qua đợt tấn công đầu tiên, quân Con Cháu và quân châu phủ không có thương vong, liên quân năm quân lại bị tổn thất nặng nề.
Lúc này, liên quân năm quân mới phản ứng lại là bọn chúng thật sự gặp được quân Con Cháu. Bọn chúng biết quân Con Cháu mình gặp, chắc chắn không phải là quân Con Cháu ở thôn Kháo Sơn.
Bởi vì quân Con Cháu ở thôn Kháo Sơn không ra ngoài được. Hơn nữa, sự xuất hiện của quân châu phủ làm cho bọn họ biết là Giang Siêu đã trở lại, có khi liên quân ở Hàn Cốc Quan đã bị tiêu diệt sạch sẽ.
Hai vạn quân Con Cháu cộng thêm ba vạn quân châu phủ, cho dù bên liên quân bọn họ cũng có năm vạn người, nhưng năm vạn người này không thể đánh lại được quân Con Cháu và quân châu phủ. Đương nhiên, kết quả cuối cùng sẽ là bị đánh gục hết.
Chiến đấu kéo dài hơn một giờ. Liên quân hoảng loạn chạy trốn. Năm vạn liên quân, có ít nhất ba vạn bị giết, hơn một vạn chạy trốn, chạy trốn về phía phủ An Tây.
Về phần vì sao không chạy trốn về phía thôn Kháo Sơn? Đây là chuyện không thể nào, bởi vì trốn không thoát.
Chạy trốn về phía thôn Kháo Sơn là chỉ có một con đường chết. Đám tướng lãnh chạy trốn trước tiên, trong mắt bọn chúng chỉ còn lại vẻ tuyệt vọng và hoảng sợ.
Cho đến tận bây giờ, bọn chúng cũng không dám tin là Giang Siêu thật sự đã trở lại, không chỉ có trở lại mà còn tiêu diệt liên quân Hàn Cốc Quan và dẫn theo ba vạn quân châu phủ.
Không biết nên hình dung trận chiến này thế nào. Mặc dù bọn chúng còn lại mười lăm vạn liên quân, nhưng mà với sức chiến đấu và số lượng binh lính của quân Con Cháu và Giang Siêu, thì chắc là chẳng có điều gì thay đổi, có khi mười lăm vạn quân sẽ bị tiêu diệt sạch sẽ.
Hiện giờ đám tướng lãnh đã không rảnh để suy nghĩ mấy chuyện đó nữa. Bọn họ chỉ nghĩ làm sao để mình sống sót. Còn về chủ tử nhà mình thì cứ kệ bọn họ đi thôi. Nếu chủ tử chết rồi thì có khi bọn họ còn sẽ nhặt của hời được nữa.
Thấy hơn một vạn người bỏ chạy, Giang Siêu không ra lệnh cho quân Con Cháu và quân châu phủ đuổi theo.
Thật sự là không cần thiết phải đuổi theo. Bởi vì nếu lãng phí thời gian đuổi theo, không chỉ tốn công sức tốn thời gian, mà còn không có chỗ tốt gì cả. Chỉ cần không ảnh hướng đến chiến cuộc thì cứ để cho bọn họ chạy trốn đi.
Giang Siêu để lại một nghìn binh dọn dẹp chiến trường rồi dẫn quân Con Cháu và quân châu phủ xuất phát lần nữa. Mộ Dung Cung đi bên cạnh Giang Siêu mặt mày đầy vẻ cảm thán.
Đứa con rể này của mình đúng là lợi hại, không chỉ huấn luyện ra quân đội có sức chiến đấu cực mạnh, mà còn rất biết cách dùng quân đội trong tay mình.
Chỉ dựa vào năm vạn binh lực mà có thể đi đánh thắng mười vạn đại quân ở hai nơi. Tuy rằng thả chạy hơn một vạn người, nhưng cũng đã tiêu diệt đại quân hơn tám nghìn người. Phe mình ngoài một bộ phận bị thương ra thì không có một người tử vong.
Loại chiến tích này có thể dùng từ “kinh khủng” để hình dùng. Ông ta từng thấy khá nhiều cuộc chiến tranh, thậm chí từng tham gia vào cuộc chiến đánh Khiết Đan, nhưng lại chưa từng nghĩ tới việc còn có thể đánh giặc kiểu như thế.
Đánh tám vạn quân địch, phe mình không một người chết, Giang Siêu chính là người đầu tiên trong lịch sử làm được điều này.