Mục lục
(Nháp) Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê - Đặng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn hai vạn binh lính nhanh chóng chỉnh quân xuất phát. Ba đội quân của ba vị tri châu còn lại cũng đi theo hướng Đông Hình Quan dưới sự dẫn quân của tri châu bọn họ.

Bên kia, Đông Ly Sơn dẫn theo một vạn năm nghìn đệ tử đi tới Đông Hình Quan. Trong cuộc chiến ném pháo lần này, quân Con Cháu không hề có người chết, còn giết hơn bảy nghìn kẻ địch.

Chỉ có hơn mười người bị thương nhẹ, là do bọn họ không cẩn thận, không để ý tới việc vũ khí sắc bén, chưa kịp tránh né khi chém gãy vũ khí của kẻ địch, bị mảnh vỡ cắt trúng.

Loại chiến tích này khiến quân Con Cháu càng thêm có tự tin, ý chí chiến đấu cũng càng cao.

Tất cả quân Con Cháu đều rút tới Đông Hình Quan, mang theo cả đại pháo và pháo cối mìn tre.

Dưới sự điều động của Giang Siêu, Đông Hình Quan trở thành một tòa thành cực kì vững chắc. Hai bên đều được trang bị đại pháo và pháo cối mìn tre.

Giang Siêu ra lệnh cho Đông Ly Sơn, Nam Minh Phong và Bắc Quỳnh Phương mỗi người dẫn năm nghìn binh lính ẩn núp ở hai bên núi rừng Đông Hình Quan, còn vận chuyển thêm một nửa đại pháo và mìn tre.

Hiện giờ, không cần thiết phải đặt hết binh lực trong Đông Hình Quan.

Ba đội quân dự bị của bọn họ cần phải chuẩn bị sẵn cho bất cứ tình huống nào. Rốt cuộc thì lúc này bọn họ không chỉ đối mặt với mười mấy vạn quân Khiết Đan, mà còn đối mặt với mười mấy vạn quân Đại Triệu, thêm cả mười mấy vạn quân của Trịnh Thế Dân đi theo sau quân Khiết Đan nữa.

Chỉ dựa vào hai vạn người mà phải đối đầu với nhiều đội quân như thế thì thật sự là có chút cố hết sức.

Cho dù có đại pháo và mìn tre, Giang Siêu cũng phải dùng một cách tiết kiệm. Tuy rằng lần này mang theo rất nhiều đạn pháo và mìn tre, nhưng cũng không phải là dùng mãi không hết.

Đương nhiên, kẻ địch lớn nhất của Giang Siêu là quân Khiết Đan, mà mục tiêu của hắn cũng là quân Khiết Đan. Bởi vì quân Khiết Đan đã gây quá nhiều thiệt hại cho Đại Triệu.

Chỉ cần tiêu diệt quân Khiết Đan hoặc là đuổi quân Khiết Đan đi là hắn có thể quay về quân Con Cháu.

Ba người Đông Ly Sơn nhận lệnh đi. Có điều, trên mặt bọn họ lại tràn đầy vẻ lo lắng. Giang Siêu chỉ có năm nghìn quân Con Cháu, làm sao có thể giữ được Đông Hình Quan?

Huống chi quân Con Cháu dưới tay Giang Siêu đã tổn thất hơn năm trăm người trong trận chiến với quân Khiết Đan trước đó.

Mặc dù kết quả trận chiến là huy hoàng, giết được tám nghìn kẻ địch, nhưng mà Giang Siêu vẫn còn chưa hài lòng khi thương vong phe mình đạt tới một phần mười.

Sức chiến đấu của quân Khiết Đan rất cao. Nếu không phải vì vũ khí không bằng quân Con Cháu thì tỷ lệ thương vong của quân Con Cháu sẽ còn cao hơn nữa.

Bây giờ chỉ có thể dùng kế mới có thể thắng được quân Khiết Đan. Nếu không dù Giang Siêu có thể tiêu diệt được quân Khiết Đan, thì chỉ sợ là tất cả quân Con Cháu đều phải nằm tại nơi đây.

Là hắn dẫn mọi người đi ra ngoài. Vậy nên hắn phải dùng hết sức dẫn mọi người theo hắn đi về. Bởi vì ở thôn Kháo Sơn, người thân của bọn họ còn đang chờ bọn họ.

Khi đám người Đông Ly Sơn đã vào chỗ mai phục tại hai bên núi rừng Đông Hình Quan, Giang Siêu đón tiếp một đám kẻ địch đầu tiên.

Bọn họ là bốn đội quân của bốn tri châu do Lương tri châu dẫn đầu. Bọn họ ngạc nhiên nhìn quân Con Cháu trên tường thành với ánh mắt tràn đầy khó tin.

Lương tri châu nhìn ba vị tri châu khác, chỉ vào lá cờ chiến của quân Con Cháu trên tường thành, hỏi: “Ba vị có thấy lá cờ chiến của quân Con Cháu trên tường thành hay không?”

Ba vị tri châu nghe vậy đều ngạc nhiên nhìn Lương tri châu. Bọn họ không biết Lương tri châu đã biết rồi còn hỏi làm gì, đó không phải lá cờ chiến của quân Con Cháu thì là gì.

“Lương tri châu, ngươi có ý gì vậy, đó không phải lá cờ chiến của quân Con Cháu thì là gì?” Hoàng tri châu lạnh lùng nói.

Hoàng tri châu hơi bực bội. Hắn ta vốn chướng mắt Lương tri châu, đương nhiên sẽ nói chuyện với giọng điệu gắt gỏng. Nếu không phải vì lệnh của hoàng đế thì hắn ta đã mặc kệ Lương tri châu rồi.

“Xem ra là bổn quan không nhìn lầm. Nhưng vì sao lại là lá cờ chiến của quân Con Cháu? Không phải nói là quân tiên phong của quân Khiết Đan chiếm được Đông Hình Quan, cầm đầu là danh tướng Tiêu Sách hay sao? Nhưng vì sao bây giờ lại biến thành quân Con Cháu chiếm quan?” Lương tri châu nói với giọng điệu cực kì khó tin.

Bọn họ đuổi theo một đường, không hề nhìn thấy bóng dáng của quân Con Cháu. Bọn họ cho rằng quân Con Cháu đang tấn công vào thành Đông Hình Quan.


Bọn họ nghĩ là hay cứ đến Đông Hình Quan rồi xem có thể đánh lén hay không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK