Mục lục
(Nháp) Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê - Đặng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Năm nghìn người Khiết Đan quân, trong giây lát chỉ còn không đến ba nghìn người. Những người này đang liều mạng hướng về phía trận địa của quân Con Cháu. Bên trong đó, có cả Tiêu Sách.

Hiện tại, gã cực kỳ hận quân Con Cháu, bên gã có tám nghìn người, mới bắt đầu đánh chưa bao lâu mà đã chết một nửa. Gã không thể chấp nhận được thất bại như vậy.

Buồn cười là, trước khi đánh, gã còn châm chọc quân Con Cháu chỉ biết chạy trối chết. Bây giờ nghĩ lại, quân Con Cháu không hề chạy, bọn họ chỉ dụ địch xâm nhập mà thôi.

Dù bên gã tổn thương thảm trọng, nhưng Tiêu Sách vẫn tin là dựa vào những quân binh mà gã đang có, vẫn dư sức có thể tiêu diệt quân Con Cháu.

Dù sao, xét về nhân số, bọn họ đang chiếm ưu thế, cũng gần gấp đôi quân Con Cháu rồi.

Nhưng khi gã đang nghĩ vậy, hai bên trái phải đột nhiên vang lên những tiếng gào thét thất thanh. Hơn một nghìn quân Con Cháu ở hai bên xông đến.

Trong nháy mắt, những quân Con Cháu này đã chém giết Khiết Đan quân.

Thấy cảnh này, Tiêu Sách để lộ vẻ kinh ngạc, một lúc sau vẫn chưa thể bình tĩnh được, phía bên gã từ đầu chiếm hết ưu thế về binh, hiện tại xem ra, nửa điểm ưu thế đều không có.

Lúc này, gã mới biết gã đã quá ngây thơ rồi, cũng không quá khinh địch.

Tử Đêh quân có thể bị gọi là có sức chiến đấu có một không hai, chắc chắn không phải do nói quá, buồn cười, lúc trước gã còn không tin. Bây giờ phải tự mình trải nghiệm, gã mới biết gã đã sai nhiều đến thái quá.

"Phá vây... Trở về thành..." Tiêu Sách kịp phản ứng, hét to với bọn xung quanh.

Hiện tại, chỉ có chạy về trong thành, bọn họ mới có hy vọng sống sót. Nếu không, chắc chắn chỉ có con đường chết.

Đáng tiếc, ngay khi gã chuẩn bị trở về quân, giọng nói của Giang Siêu lạnh lùng vang lên.

"Toàn lực tấn công, một tên cũng không để lại..."

Theo lệnh của hắn, quân Con Cháu cũng đã không nhịn được từ lâu như là hổ lao ra, nhanh chóng chạy về phía Khiết Đan quân đang chạy trốn.

Giang Siêu cưỡi ngựa đi đầu, tốc độ nhanh hơn lúc rút lui ban nãy không biết bao nhiêu lần.

Khiết Đan quân đang chạy trốn thấy cảnh này, trong mắt lộ ra sự hung ác. Trong đó, một tên tướng lãnh quay đầu chạy về phía quân Con Cháu.

"Tướng quân... Ngài rút lui trước đi, ta sẽ cản phía sau..."

Ngay sau đó, gần nghìn tên Khiết Đan quân ở phía sau cũng vội vã xoay người ngăn cản quân Con Cháu. Bọn họ muốn tranh thủ thời gian để Tiêu Sách vào thành.

Chỉ cần vào thành cố giữ đến chết, bọn họ sẽ không thua, điểm quan trọng như Đông Hình Quan cũng sẽ không mất đi.

Tiêu Sách cuối cùng cũng hiểu rằng, không phải Giang Siêu chưa chuẩn bị gì đã tự đến đây để tìm cái chết, mà mục đích của hắn chính là cướp ải. Hơn thế nữa, với đội quân Con Cháu có sĩ số lên đến năm nghìn binh lính của mình, hắn đã sắp đạt được mục đích của bản thân.

Nếu hắn không về kịp lúc thì e là Đông Hình Quan đã đổi chủ, đến lúc đó, dù Đông Hình Quan có đến một nghìn quân Đại Triệu cũng không thể xoay chuyển tình thế.

Cho dù binh lính Đại Triệu có buông tay đầu hàng ngay trong lúc đó thì bọn họ cũng có khả năng làm phản bất cứ lúc nào. Nghĩ đến đây, tim Tiêu Sách như chìm xuống đáy cốc, hắn cảm thấy bản thân nhất định phải quay lại thành.

Liếc nhìn những binh sĩ đang gồng mình ngăn cản kẻ địch, ánh mắt hắn lộ ra cảm xúc vừa lo lắng, vừa đau thương, những người đồng đội đang sát cánh bên nhau ngăn chặn kẻ địch kia có lẽ chỉ còn một con đường chết mà thôi.

Nhưng muốn có thể bảo vệ Đông Hình Quan, hắn chỉ có thể hy sinh đồng đội của mình.

Nhìn thấy cảnh tượng một nghìn binh lính Khiết Đan ùa lên, Giang Siêu và các thuộc hạ khác lại không hề nao núng, ngay sau đó, Giang Siêu cũng có cơ hội va chạm với vị tướng Khiết Đan đầu tiên.

Cây trường đao trong tay Giang Siêu vung lên thật mạnh, trường đao lập tức chém đứt vũ khí của tướng quân Khiết Đan, cuối cùng là chém bay cả cái đầu của tên đó.

Tiêu Sách vừa quay đầu lại liền bắt gặp ngay cảnh tượng này, hai con mắt hắn như muốn lòi tròng, hắn nhìn thẳng vào Giang Siêu, ánh mắt tràn đầy sự oán hận!


"Giang Siêu! Bản tướng thề sẽ giết chết người... Ngươi hãy chờ đi..." Tiêu Sách dẫn quân vội vã chạy ngược vào trong thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK