Mục lục
(Nháp) Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê - Đặng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sao có thể chứ? Giữa vạn quân dày đặc, tướng lãnh của hắn ta cứ thế mà bị người chém đầu, có chết hắn ta cũng không tin đây là sự thật. Nhưng sự thật đang bày ra trước mắt, hắn không tin không được.

Không chỉ có như thế, đám quân Đại Triệu giao chiến với quân Con Cháu, gần như không phải là đối thủ của quân Con Cháu, trong chớp mắt đã bị quân Con Cháu dọn sạch một đường.

Quân Con Cháu gần như không bị thương. Còn quân đội của Lương tri châu lại thương vong nặng nề. Những binh lính đi sau đã bị dọa sợ, trong mắt bọn họ chỉ còn lại sợ hãi và sợ hãi.

Quân Con Cháu mới tấn công được nửa đường, phần lớn quân Đại Triệu đã bắt đầu sụp đổ, không đánh được bao lâu đã bỏ chạy.

Có một người chạy trốn là có cả một đám người chạy trốn theo. Tuyến phòng thủ ba vạn người bên quân Đại Triệu hoàn toàn sụp đổ trong tình huống thương vong chưa đến ba nghìn người.

Loại tình huống này khiến bốn vị tri châu trên sườn núi đều rất ngạc nhiên. Bọn họ không thể ngờ được kết quả là thế này.

Nhất là Lương tri châu, hắn ta vẫn luôn coi thường sức chiến đấu của quân Con Cháu, cơ bản là không coi quân Con Cháu ra gì, thậm chí cảm thấy mười hai vạn đại quân bên mình muốn giết sạch quân Con Cháu thật sự là rất dễ dàng.

Nhưng thực tế lại là quân Con Cháu chỉ dựa vào năm nghìn người, dùng chưa đến vài phút là đã xé rách tuyến phòng thủ của hắn ta.

Ba vạn người rải rác nghìn dặm, chạy trốn khắp nơi, đây chính là quân đội mà Lương tri châu tự hào. Bọn họ tự cho là đúng cảm thấy mình là quân chính quy, cơ bản là không coi quân Con Cháu ra gì.

Kết quả cuối cùng lại là dưới sự tấn công dũng cảm của quân Con Cháu, bọn họ vừa tiếp chiến không bao lâu là đã bị dọa tan tác.

Có điều, đổi lại là ai gặp phải quân Con Cháu sát khí hừng hực, cộng thêm sức chiến đấu giết người giống như xắt rau dưa, gần như là chết chắc rồi, thì có mấy quân đội sẽ không sụp đổ?

Chứ đừng nói tới quân Đại Triệu chỉ biết khoác lác, tự cho là đúng kia. Quân Đại Triệu đã mục nát tận xương cốt rồi, làm gì còn sức chiến đấu nữa.

Chờ khi Lương tri châu trên sườn núi hồi hồn lại, Đông Ly Sơn đã dẫn quân Con Cháu chạy ra khỏi vòng vây, lao về phía Đông Hình Quan.

“Các ngươi đợi cái gì vậy, không mau đuổi theo đi… Quân Con Cháu thế mà lại công khai tấn công quân Đại Triệu ta, bọn họ làm phản rồi, bệ hạ có lệnh, một khi quân Con Cháu phản, giết không tha!”

Lương tri châu lại lôi hoàng đế ra uy hiếp ba vị tri châu.

Ba vị tri châu nhìn nhau, thở dài, ra lệnh cho đám quân đội của mình đuổi theo.

Mười hai vạn đại quân tổn thất hơn ba nghìn người, lại thêm đang trong tình trạng hỗn loạn, nhanh chóng ổn định dưới sự chỉnh đốn của tướng lãnh.

Hơn mười một vạn đại quân lập tức mở cuộc tấn công quân Con Cháu.

Bọn họ định nhân lúc quân Con Cháu chưa chạy thoát, đi bao vây quân Con Cháu lần nữa. Bọn họ không tin với mười hai vạn đại quân lại không thể giữ quân Con Cháu ở lại đây.

Ngay lúc bọn họ bắt đầu tấn công thì có đạn pháo không biết từ đâu bay tới.

Ngay sau đó, đám quân Đại Triệu đuổi theo lập tức bị đạn pháo nổ khóc lóc kêu gào thảm thiết. Đội hình vốn đang ngay ngắn lập tức loạn hết cả lên.

Dù vậy thì vẫn có đội quân đuổi theo. Đội quân đuổi theo chính là đội quân của Lương tri châu bị đạn pháo nổ dọa sợ và quân Con Cháu dọa sợ lúc nãy.

Bọn họ cảm thấy vẻ chật vật lúc nãy là sỉ nhục. Bọn họ muốn tìm mặt mũi lại. Vậy nên, sau khi quen với tiếng nổ mạnh, bọn họ là đám xông lên trước đầu tiên.

Có điều, khi bọn họ mới xông lên được một đoạn, thì hai bên mỗi bên có năm nghìn quân Con Cháu đột nhiên chạy ra.

Đám quân Con Cháu này không biết từ đâu ra, cứ như là thần binh từ trên trời bay xuống. Khoảnh khắc bọn họ xuất hiện, bọn họ liền chém giết quân Đại Triệu, quân Đại Triệu không hề có sức phản kháng.

Đội quân của Lương tri châu vốn dĩ còn rất tự tin, lúc này lập tức bị dọa sợ, quay người chạy trở về, làm gì còn để ý tới mặt mũi nữa.

Thật sự buồn cười, bọn họ đúng là đồ không biết xấu hổ.

Bên kia, Lương tri châu thấy cảnh này thì tức muốn hộc máu. Điều khiến hắn ta giận dữ chính là đội quân hơn ba vạn người của hắn ta, trải qua vài lần liều mạng tấn công, còn lại chưa đến hai vạn người.

Trước đó bị giết hơn ba nghìn người, quân Con Cháu mới xuất hiện lúc nãy giết thêm ít nhất là bảy nghìn người, có khi còn nhiều hơn nữa.


Hắn ta cảm thấy đau đớn trong lòng, vẻ giận dữ trong mắt cũng lên tới mức cao nhất. Điều khiến hắn ta khó có thể tiếp nhận nhất là phe mình có hơn một vạn người chết, còn quân Con Cháu lại không có một người chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK