Mục lục
(Nháp) Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê - Đặng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ cần ngăn cản được Giang Siêu và quân Con Cháu của hắn, đồng thời nhân cơ hội đó bắt được Giang Siêu, còn lo không giết chết được Giang Siêu à?

Trịnh An càng nghĩ càng thấy đắc ý, ông ta mở miệng cười lớn.

Hoàng đế nghe vậy, gương mặt cũng vô cùng vui vẻ. Ông ta vỗ mạnh lên vai Trịnh An, gương mặt tràn ngập thích thú, nói: “Trịnh ái khanh không hổ là trọng thần mà trẫm coi trọng, có khanh ở đây, trẫm cũng yên tâm rồi.”

Trịnh An nghe vậy vội vàng cúi đầu xuống lớn tiếng nói vạn tuế với Tống Triết.

Tuy nhiên, lúc ông ta cúi đầu xuống, khoé miệng ông ta nhếch lên nụ cười mỉa. Trong mắt ông ta loé lên vẻ khinh thường.

Trong lòng ông ta vẫn xem Tống Triết là một tên ngốc, cũng chỉ có kẻ ngu ngốc này mãi cho tới bây giờ vẫn không biết tất cả mọi chuyện đều do ông ta đạo diễn.

Không có ông ta dẫn đầu khơi chuyện, thiên hạ sao có thể hỗn loạn khắp nơi. Không có ông ta cấu kết với tộc Khiết Đan, Đại Triệu sao có thể bấp bênh tràn ngập khó khăn như bây giờ.

Nếu không phải hiện giờ vận mệnh của Đại Triệu vẫn chưa tận, ông ta sớm đã đưa người bức cung, ép tên hoàng đế ngu dốt ở trước mặt tự sát.

Nói không chừng, ông ta còn có thể nhận cơ hội này cướp lấy hoàng quyền. Chỉ là lúc này, Đại Triệu vẫn chưa hoàn toàn bước tới ranh giới của sự sụp đổ.

Cho dù hiện giờ, các thế lực chiếm lĩnh bốn phía, nhưng hiện tại, các châu phủ vẫn tuân theo hoàng quyền. Cho dù ông ta có giết chết hoàng đế cướp ngôi, vẫn phải danh chính ngôn thuận mới được.

Vẫn chưa đến lúc có thể danh chính ngôn thuận giết chết hoàng đế. Vì vậy, ông ta sẽ để tên hoàng đế ngu dốt ở trước mặt sống nhiều thêm vài ngày.

Còn việc hoàng đế muốn tiêu diệt Giang Siêu cũng hợp với ý của ông ta. Nếu tồn tại người như Giang Siêu, Trịnh An cảm thấy nghiệp lớn của mình chắc chắn sẽ bị cản trở. Giết chết Giang Siêu cũng là việc quan trọng hàng đầu của ông ta.

Chỉ đáng tiếc, tên ngốc Giang Siêu kia hoàn toàn không biết ông ta và hoàng đế đang tính toán sau lưng hắn. Nếu không, tên nhóc này cũng sẽ không chạy ra khỏi thôn Kháo Sơn đi tìm chết.

Nếu Giang Siêu không ra khỏi thôn Kháo Sơn, hoàng đế thật sự không làm gì được hắn, chỉ có thể nhìn không thế thôi. Bây giờ hắn đã rời khỏi thôn, chỉ còn lại con đường chết thôi.

Đồng thời Giang Siêu đã xuất chinh, đám phản tặc xung quanh sẽ chú ý đến Ninh Châu phủ, thậm chí đa số chúng đều tập trung nhắm vào thôn Kháo Sơn.

Thôn Kháo Sơn bây giờ đã trở thành miếng thịt béo bở trong mắt các thế lực. Ai bảo quân đội trong tay Giang Siêu có binh khí sắc bén và hỏa lôi uy lực kinh người chứ.

Mọi người đều biết những kỹ thuật này đến từ thôn Kháo Sơn nếu như khống chế được thôn thì sẽ có thể lấy được những kỹ thuật này.

Đến lúc đó, ai trong số bọn họ muốn tranh thiên hạ, đã có những kỹ thuật này của Giang Siêu, còn sợ không được sao? Tuy mọi người đều nghĩ như vậy nhưng không có mấy ai muốn làm thật, bởi vì có Giang Siêu trấn áp.

Cho dù hắn có đi biên quan đối kháng với tộc Khiết Đan nhưng đã có uy danh, không ai dám coi hắn không ra gì.

Nhưng cũng có người không tin, ví dụ như Bình Nhạc quân ở Đại Danh phủ, Gia Luật Thanh đang rục rịch.

Người quản lý Bình Nhạc quân hiện tại tên là Trần Nhân, là con trai riêng của Trịnh An, cũng là người dẫn binh mà Trịnh An âm thầm bồi dưỡng. Hắn ta cũng là thống lĩnh của Lương Sơn quân lúc trước.

Bình Nhạc quân do Gia Luật Thanh dẫn đến phủ Đại Danh để hợp binh với đứa con trai riêng này của Trịnh An.

Vốn dĩ, Gia Luật Thanh không muốn hợp binh, thậm chí hắn ta còn có suy nghĩ nuốt trọn Bình Nhạc quân nữa, nhưng hắn ta chỉ là một quân sự, đa số tướng lĩnh đều không phục hắn ta.

Hơn nữa, An Ninh tam phỉ hợp tác với Trịnh An, một Gia Luật Thanh nho nhỏ có thể cho bọn họ cái gì? Vì vậy, bất đắc dĩ, Gia Luật Thanh đành dẫn Bình Nhạc quân đến phủ Đại Danh.

Bây giờ Bình Nhạc quân có một trăm bảy mươi nghìn quân, gần như đã chiếm hết cả Đại Danh phủ rồi. Xem như trong rất nhiều phản quân, phe này có thực lực mạnh nhất.

Thậm chí họ còn nhiều binh tướng mạnh hơn Vĩnh Nhạc quân.

Bọn họ chiếm cứ Đại Danh phủ lâu ngày, Bình Nhạc quân phát triển ngày càng nhanh chóng.

Có lẽ không bao lâu nữa, Bình Nhạc quân còn phát triển lớn mạnh hơn. Điều này khiến Bình Nhạc quân suýt chút nữa bị Giang Siêu tiêu diệt lại nhìn thấy hy vọng.

Mà ngay lúc này, ở Đại Danh phủ, Gia Luật Thanh đang xin gặp đại soái hiện tại của Bình Nhạc quân, Trần Nhân. Trên mặt hắn ta tràn đầy tự tin, hắn ta nói với vị chủ soái hơn ba mươi tuổi trước mặt:


“Đại soái, cho ta mười nghìn lính tinh nhuệ, ta chắc chắn sẽ san bằng thôn Kháo Sơn, lấy được kỹ thuật luyện thép và cách chế tạo hoả lôi đó cho người. Sau khi đại soái có được những thứ đó, cần gì phải lo không đoạt được thiên hạ nữa!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK