Đối phương là dòng chính, nhưng lại cách Diệp Thanh Ảnh mấy đời. Đối phương hướng về nhị thúc của Diệp Thanh Ảnh.
Ngoài ra còn một nhóm tộc lão khác hướng về tam thúc của Diệp Thanh Ảnh, còn về Diệp Thanh Ảnh, vì quan hệ với cha nàng mà cũng có một bộ phận tộc lão ủng hộ nàng.
Còn một bộ phận tộc lão lại là những người trung lập, tùy thời có thể chọn ứng cử viên mà mình vừa ý.
Đây chính là lý do tại sao Diệp Thanh Ảnh lại buông tay đánh cược một lần. Nếu bây giờ nàng không thể nhịn được vì chuyện nhỏ này thì có khả năng sẽ lưu lại ấn tượng xấu trong mắt các tộc lão. Đây là một lựa chọn rất bất lợi đối với nàng.
Ngoại trừ một đám tộc lão của Diệp gia và ba ứng cử viên gồm Diệp Thanh Ảnh ra, bên trong nhà thờ tổ tiên còn có mấy trăm người phụ trách các cửa hàng của Diệp gia.
Bọn họ đều là dòng bên của Diệp gia, cũng coi như là người Diệp gia, dù bọn họ không có tư cách lựa chọn nhưng bọn họ lại có tư cách đến quan sát sự lựa chọn.
Đây là cuộc hội họp lớn của Diệp gia, là cao tầng của Diệp gia, tất nhiên phải tham gia.
Mà lựa chọn cũng không phải lựa chọn ngay từ đầu, ba ứng cử viên sẽ có thời gian bỏ phiếu tương ứng. Đương nhiên, còn có thời gian để thể hiện năng lực của chính mình.
Nếu như vào thời gian này, có ai biểu hiện không tốt thì có khả năng rất cao sẽ ảnh hưởng đến kết quả bỏ phiếu cuối cùng.
Bây giờ Diệp Thanh Ảnh rất căng thẳng, vẻ mặt của nha hoàn ở sau lưng nàng cũng rất hồi hộp. Tuy nhiên, sau khi hết căng thẳng, Diệp Thanh Ảnh cũng từ từ bình tĩnh lại.
Có sóng to gió lớn nào nàng chưa từng gặp qua, dù kết quả cuối cùng là nàng thua, ít nhất nàng cũng đã nỗ lực.
Ông trời trên cao lại để cho nàng đi con đường mà nàng không muốn đi nhất, như vậy nàng cũng chỉ có thể nghe theo sự sắp đặt của ông trời mà thôi. Nói đến, thật ra trong lòng Diệp Thanh Ảnh cũng mơ hồ hiểu được.
Cuộc tuyển chọn này, chẳng qua chỉ là một cái bẫy để nàng hoàn toàn hết sạch hy vọng. Chỉ sợ, kết quả đã được định sẵn, nhưng nàng không cam lòng! Cho dù đã được định sẵn, dù là nàng không thể thắng được, nàng cũng phải cạnh tranh một lần.
Sau khi nhân viên các bên đã vào chỗ, trận đấu cũng bắt đầu, trận này là để thể hiện khả năng của bản thân.
Nhị thúc của Diệp Thanh Ảnh, Diệp Đông Thành ngồi đối diện mỉm cười nhìn Diệp Thanh Ảnh, vẻ mặt rất chắc chắn.
Ông ta tiến lên phía trước, nói với ba mươi sáu tộc lão và tên quan viên giám sát: “Nếu như trận đấu đã bắt đầu, lão phu dù đã già rồi, nhưng cũng không cướp lấy tiếng tăm của cháu gái, trận đấu này, ngươi bắt đầu trước đi.”
Nói đến đây, hắn thâm thúy nhìn Diệp Thanh Ảnh, khóe miệng trào phúng.
“Nhị ca nói đúng, hai chúng ta dù là bậc cha chú của Thanh Ảnh, nhưng dù nói thế nào đi nữa Thanh Ảnh cũng là chi chính, cứ để con bé bắt đầu trước đi…”
Tam thúc của Diệp Thanh Ảnh, Diệp Đông Thanh đứng dậy cười nói, ông ta cười theo ca ca của mình lại giả tạo đến vậy, làm người ta rất khó chịu.
Diệp Thanh Ảnh nghe vậy, cau mày kinh ngạc, dù thể hiện khả năng ở trận đầu tiên này cũng không đặc biệt ở chỗ nào.
Nhưng người đi trước chắc chắn sẽ có ưu thế. Dù sao, thành tích mọi người làm ra cũng không khác nhau là mấy, xét về năng lực cũng kém không nhiều.
Nếu như người nào làm trước thì sẽ có ưu thế của người đi đầu. Với điều kiện tương đương nhau, chắc chắn là người làm đầu tiên sẽ có thể để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho mọi người.
Như vậy cũng có thể thêm rất nhiều điểm cộng cho chính mình. Diệp Thanh Ảnh không hiểu tại sao hai thúc thúc này của nàng lại hào phóng như vậy.
Hơn nữa, vì nàng có hợp tác với Giang Siêu, lợi ích mang đến cho cửa hàng Đại Đông là không để đo đếm được. Nếu như nàng đi đầu, trận này hai thúc thúc chắc chắn sẽ phải thua.
Dù không biết bọn họ đang tính toán chuyện gì, nhưng Diệp Thanh Ảnh cũng không do dự, nàng gật đầu nhẹ với nha hoàn ở sau lưng.
Nàng quay người để nha hoàn chuyển sổ sách lên. Thể hiện năng lực, đương nhiên phải có vât thật, mà sổ sách mới là chứng cứ thực mạnh mẽ nhất.
Nha hoàn gật đầu nhẹ, đi từ bên cạnh mang lên cuốn sổ sách mà nàng đã chuẩn bị sẵn.
Trên đài, một đám tộc lão tra xét sổ sách với nhau, ở bên khác, quan viên giám sát cũng chỉ ngồi im, không tham gia vào.
Hắn ta chỉ đến để làm chứng, người giải quyết dứt khoát sau cùng mà thôi, không có tư cách xem sổ sách của gia tộc nhà người ta.